Latest topics
» VÌ SAO EM LÀM THƠ TG : HOÀNG MAIby vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 8:28 am
» NGÀY MAI EM LẤY CHỒNG TG : HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 8:26 am
» EM KHÔNG LÀ SÂN GA TG : HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 8:22 am
» BIẾT TỎ CÙNG AI TG: HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 8:17 am
» TÂM SỰ VỚI EM TG : HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 8:12 am
» TÔI TÌM MUA NỬA VẦNG TRĂNG TG : HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 8:02 am
» BAO GIO TRỜI XUỐNG LỆNH THA TG : HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Tue Aug 09, 2011 7:51 am
» TÌNH CA CHO ANH TG : HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Thu Aug 04, 2011 10:05 pm
» NHÀ ANH - NHÀ EM
by vuhoangmai62 Sat Jun 25, 2011 9:39 pm
» TÔI YÊU NÀNG THƠ
by vuhoangmai62 Sat Jun 25, 2011 9:19 pm
» CHIM LẺ BẠN
by vuhoangmai62 Fri Jun 24, 2011 9:12 pm
» GIỌT SẦU NHỎ XUỐNG TIM TÔI
by vuhoangmai62 Sun Jun 12, 2011 6:27 pm
» VỖ VỀ NGƯỜI ẤY TRONG TÔI
by vuhoangmai62 Sat Jun 11, 2011 8:06 pm
» Thơ HOÀNG MAI
by vuhoangmai62 Fri Jun 10, 2011 9:13 pm
» TÔI ĐI TRONG CÕI VÔ THƯỜNG
by vuhoangmai62 Fri Jun 10, 2011 8:58 pm
» NHÀ ANH NHÀ EM . . .
by vuhoangmai62 Thu Jun 09, 2011 12:37 pm
» BÀI THƠ CUỐI CÙNG. . .
by vuhoangmai62 Thu Jun 09, 2011 11:43 am
» TẠ LỖI TRƯỜNG SƠN . . . TG: ĐỖ TRUNG QUÂN
by vuhoangmai62 Wed Jun 08, 2011 7:59 pm
Tự điển
Tìm kiếm
Thơ HOÀNG MAI
4 posters
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Re: Thơ HOÀNG MAI
BAO GIỜ TRỜI XUỐNG LỆNH THA
TG : Hoàng Mai
Hôm qua Chức Nữ với Chàng Ngưu
Ô thước bắc cầu họ gặp nhau
Lệ nhỏ dầm chan mưa tháng bảy
Khiến người hạ giới phải buồn đau
Bông hồng đỏ thắm cài lên áo
Chưa trọn niềm vui trời đổ mưa
Trai gái trẻ già chân bước vội
Lánh vào chánh điện - mái hiên chùa
Bao năm rồi đấy ông Trời ơi !
Ngưu - Chức vì ông phải ngậm ngùi
Biết đến bao giờ ông mới chịu
Thứ tha cho họ được về trời
Cứ vào tháng bảy mùa Vu Lan
Họ lại gặp nhau lệ chứa chan
Mưa gió sụt sùi ôm mối hận
Khiến người dương thế chịu lầm than
Bão giông trời đất nổi can qua
Đói khát - đau thương - mất cửa nhà
Gió rét - lũ về - mưa lạnh buốt
Vợ chồng ly tán - con lìa cha
Ông thương cho trót ông Trời ơi !
Hạ giới lầm than đủ lắm rồi
Tha thứ Ngưu Lang cùng Chức Nữ
Năm sau cho họ được về trời
Thiên đình - hạ giới sẽ vui ca
Giông bão không còn - đất nở hoa
Cây trái bốn mùa luôn có đủ
Muôn đời hạ giới nhớ ơn cha
26 - 08 - 2010
TG : Hoàng Mai
Hôm qua Chức Nữ với Chàng Ngưu
Ô thước bắc cầu họ gặp nhau
Lệ nhỏ dầm chan mưa tháng bảy
Khiến người hạ giới phải buồn đau
Bông hồng đỏ thắm cài lên áo
Chưa trọn niềm vui trời đổ mưa
Trai gái trẻ già chân bước vội
Lánh vào chánh điện - mái hiên chùa
Bao năm rồi đấy ông Trời ơi !
Ngưu - Chức vì ông phải ngậm ngùi
Biết đến bao giờ ông mới chịu
Thứ tha cho họ được về trời
Cứ vào tháng bảy mùa Vu Lan
Họ lại gặp nhau lệ chứa chan
Mưa gió sụt sùi ôm mối hận
Khiến người dương thế chịu lầm than
Bão giông trời đất nổi can qua
Đói khát - đau thương - mất cửa nhà
Gió rét - lũ về - mưa lạnh buốt
Vợ chồng ly tán - con lìa cha
Ông thương cho trót ông Trời ơi !
Hạ giới lầm than đủ lắm rồi
Tha thứ Ngưu Lang cùng Chức Nữ
Năm sau cho họ được về trời
Thiên đình - hạ giới sẽ vui ca
Giông bão không còn - đất nở hoa
Cây trái bốn mùa luôn có đủ
Muôn đời hạ giới nhớ ơn cha
26 - 08 - 2010
Được sửa bởi HOÀNG MAI ngày Tue Nov 30, 2010 1:16 am; sửa lần 1.
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
VU LAN NHỚ MẸ NHỚ CHA
TG : Hoàng Mai
Mẹ ơi ! Tháng bảy đã về
Còn mười ngày nữa cận kề Vu Lan
Năm mươi bốn tuổi sang trang
Tóc hoa râm mới bàng hoàng nhận ra
Mẹ cha giờ khuất non xa
Bông hồng báo hiếu nhạt nhòa bao năm
Nhớ ngày xưa ấy xa xăm
Theo chân mẹ bước chăm chăm đến chùa
* * * * * *
Năm qua con được Thầy cho
Một Bông hồng trắng vào mùa Vu Lan
Mẹ cha giờ dưới suối vàng
Vô hình không tướng võ vàng lòng con
Dẫu nay con chẳng còn son
Tóc xanh nhòa nhạt mỏi mòn đêm thâu
Trì kinh - niệm Phật - tin sâu
Cầu cho cha mẹ đạo màu nhập tâm
Mai sau Tịnh Độ tìm thăm
Liên hoa cửu phẩm con tầm chẳng xa
Bồng hồng thắm những năm qua
Giờ thành hoa trắng chói lòa ngực con
Đêm nay trăng khuyết chưa tròn
Ý thơ nói chẳng cạn nguồn mẹ ơi
Nhưng tin Đất Tịnh xa xôi
Mẹ cha giờ đã ngự nơi liên tòa .
TG : Hoàng Mai
Mẹ ơi ! Tháng bảy đã về
Còn mười ngày nữa cận kề Vu Lan
Năm mươi bốn tuổi sang trang
Tóc hoa râm mới bàng hoàng nhận ra
Mẹ cha giờ khuất non xa
Bông hồng báo hiếu nhạt nhòa bao năm
Nhớ ngày xưa ấy xa xăm
Theo chân mẹ bước chăm chăm đến chùa
* * * * * *
Năm qua con được Thầy cho
Một Bông hồng trắng vào mùa Vu Lan
Mẹ cha giờ dưới suối vàng
Vô hình không tướng võ vàng lòng con
Dẫu nay con chẳng còn son
Tóc xanh nhòa nhạt mỏi mòn đêm thâu
Trì kinh - niệm Phật - tin sâu
Cầu cho cha mẹ đạo màu nhập tâm
Mai sau Tịnh Độ tìm thăm
Liên hoa cửu phẩm con tầm chẳng xa
Bồng hồng thắm những năm qua
Giờ thành hoa trắng chói lòa ngực con
Đêm nay trăng khuyết chưa tròn
Ý thơ nói chẳng cạn nguồn mẹ ơi
Nhưng tin Đất Tịnh xa xôi
Mẹ cha giờ đã ngự nơi liên tòa .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
TÔI TÌM MUA NỬA VẦNG TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Hôm nay còn nửa mảnh trăng thôi
Nửa mảnh chiều qua vỡ nát rồi
Tôi biết tìm đâu ra mảnh nửa
Để cùng nhân thế ngắm trăng cười
Vầng trăng vừa khuyết đứng chơi vơi
Ai bán ! Làm ơn chỉ giúp tôi
Tôi muốn tìm mua thêm mảnh nửa
Ghép vào trăng khuyết lại tròn thôi .
08 -2010
ÔNG HÀN BÁN TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Nghe chuyện ông Hàn muốn bán trăng
Mẹ sai em đến chốn cung hằng
Mua về treo ở nơi đầu ngõ
Cho lũ trẻ nhà chơi dung dăng
Em đến cung hằng chẳng thấy ai
Ông Hàn đi vắng - Cuội buôn khoai
Tay không thất thiểu rời thiên giới
Sấm chớp ầm ì tỉnh giấc mai .
09 - 2004
TIẾC TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Thu qua túng quá ông Hàn bán
Một mảnh trăng treo ở góc trời
Có gã tha nhân nghèo vớ được
Vô tình - đánh rớt mảnh trăng rơi
Trăng rơi xuống giếng tan thành nước
Trăng rớt lưng đồi hóa đất đen
Trăng ẩn tim người trăng bé dại
Trăng vào cửa sổ thế nhân ghen
Trăng vàng trời đất chẳng ai mua
Trăng của trần gian đủ bốn mùa
Chỉ tiếc ông Hàn đem bán rẻ
Cuối đời mạt vận cuộc hơn thua .
09- 2004
TRĂNG KHÓC
TG : Hoàng Mai
Ông Hàn đâu nỡ bán trăng nghiêng
Ngặt nỗi niềm riêng túi cạn tiền
Nên vác trăng vàng đem bán rẻ
Cho người lắm phước để mua duyên
Trăng khóc - trăng sầu - trăng ngẩn ngơ
Thương đời nhỏ lệ xuống thành thơ
Ngày mai - trong số anh hào ấy
Ai sẽ là người ! Được ước mơ
Ông Hàn ơi hỡi ! Ông Hàn ơi
Trăng khóc - sao ông chẳng ngậm ngùi
Đã biết kiếp tằm tơ phải nhả
Nên đời chìm nổi mãi chưa vơi .
09 - 2004
VỚT TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Lang thang nơi gềnh đá
Bất chợt thấy trăng rơi
Nghe lòng bối rối lạ
Sao vớt được trăng ơi !
Đi tìm khắp bãi bồi
Nhờ người câu bóng nguyệt
Trăng giờ không riêng chiếc
Cho ta ngẩn ngơ sầu
Trăng lơ lửng trời cao
Trăng huyền ảo thuở nào
Ta nhìn trăng xao xuyến
Bâng khuâng suối lệ trào
Đường về thăm thằm còn xa
Trăng ơi ! Sao vẫn bôn ba cuối trời
Nhắn người vớt ánh trăng rơi
Cho tôi gửi đến vạn lời tri ân ,
TG : Hoàng Mai
Hôm nay còn nửa mảnh trăng thôi
Nửa mảnh chiều qua vỡ nát rồi
Tôi biết tìm đâu ra mảnh nửa
Để cùng nhân thế ngắm trăng cười
Vầng trăng vừa khuyết đứng chơi vơi
Ai bán ! Làm ơn chỉ giúp tôi
Tôi muốn tìm mua thêm mảnh nửa
Ghép vào trăng khuyết lại tròn thôi .
08 -2010
ÔNG HÀN BÁN TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Nghe chuyện ông Hàn muốn bán trăng
Mẹ sai em đến chốn cung hằng
Mua về treo ở nơi đầu ngõ
Cho lũ trẻ nhà chơi dung dăng
Em đến cung hằng chẳng thấy ai
Ông Hàn đi vắng - Cuội buôn khoai
Tay không thất thiểu rời thiên giới
Sấm chớp ầm ì tỉnh giấc mai .
09 - 2004
TIẾC TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Thu qua túng quá ông Hàn bán
Một mảnh trăng treo ở góc trời
Có gã tha nhân nghèo vớ được
Vô tình - đánh rớt mảnh trăng rơi
Trăng rơi xuống giếng tan thành nước
Trăng rớt lưng đồi hóa đất đen
Trăng ẩn tim người trăng bé dại
Trăng vào cửa sổ thế nhân ghen
Trăng vàng trời đất chẳng ai mua
Trăng của trần gian đủ bốn mùa
Chỉ tiếc ông Hàn đem bán rẻ
Cuối đời mạt vận cuộc hơn thua .
09- 2004
TRĂNG KHÓC
TG : Hoàng Mai
Ông Hàn đâu nỡ bán trăng nghiêng
Ngặt nỗi niềm riêng túi cạn tiền
Nên vác trăng vàng đem bán rẻ
Cho người lắm phước để mua duyên
Trăng khóc - trăng sầu - trăng ngẩn ngơ
Thương đời nhỏ lệ xuống thành thơ
Ngày mai - trong số anh hào ấy
Ai sẽ là người ! Được ước mơ
Ông Hàn ơi hỡi ! Ông Hàn ơi
Trăng khóc - sao ông chẳng ngậm ngùi
Đã biết kiếp tằm tơ phải nhả
Nên đời chìm nổi mãi chưa vơi .
09 - 2004
VỚT TRĂNG
TG : Hoàng Mai
Lang thang nơi gềnh đá
Bất chợt thấy trăng rơi
Nghe lòng bối rối lạ
Sao vớt được trăng ơi !
Đi tìm khắp bãi bồi
Nhờ người câu bóng nguyệt
Trăng giờ không riêng chiếc
Cho ta ngẩn ngơ sầu
Trăng lơ lửng trời cao
Trăng huyền ảo thuở nào
Ta nhìn trăng xao xuyến
Bâng khuâng suối lệ trào
Đường về thăm thằm còn xa
Trăng ơi ! Sao vẫn bôn ba cuối trời
Nhắn người vớt ánh trăng rơi
Cho tôi gửi đến vạn lời tri ân ,
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
HOÀNG MAI đã viết: BAO GIỜ TRỜI XUỐNG LỆNH THA
TG : Hoàng Mai
Hôm qua Chức Nữ với Chàng Ngưu
Ô thước bắc cầu họ gặp nhau
Lệ nhỏ dầm chan mưa tháng bảy
Khiến người hạ giới phải buồn đau
Bông hồng đỏ thắm cài lên áo
Chưa trọn niềm vui trời đổ mưa
Trai gái trẻ già chân bước vội
Lánh vào chánh điện - mái hiên chùa
Bao năm rồi đấy ông Trời ơi !
Ngưu - Chức vì ông phải ngậm ngùi
Biết đến bao giờ ông mới chịu
Thứ tha cho họ được về trời
Cứ vào tháng bảy mùa Vu Lan
Họ lại gặp nhau lệ chứa chan
Mưa gió sụt sùi ôm mối hận
Khiến người dương thế chịu lầm than
Bão giông trời đất nổi can qua
Đói khát - đau thương - mất cửa nhà
Gió rét - lũ về - mưa lạnh buốt
Vợ chồng ly tán - con lìa cha
Ông thương cho trót ông Trời ơi !
Hạ giới lầm than đủ lắm rồi
Tha thứ Ngưu Lang cùng Chức Nữ
Năm sau cho họ được về trời
Thiên đình - hạ giới sẽ vui ca
Giông bão không còn - đất nở hoa
Cây trái bốn mùa luôn có đủ
Muôn đời hạ giới nhớ ơn cha
26 - 08 - 2010
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
TÂM SỰ VỚI EM
TG; Hoàng Mai
Em ơi ! Chị xót xa lòng
Bao Đông chị đã phòng không một mình
Mười hai bến nước lênh đênh
Năm mươi xuân vẫn dập dềnh sóng xô
Mưa chiều dội xuống hồn thơ
Ngẩn ngơ đời chị dật dờ bao phen
Giận người - đổi trắng thay đen
Thương mình - thi phú trau rèn đêm khuya
Một chiều trên bến sông kia
Có người viễn khách xa lìa quê hương
Bao năm mòn mỏi tình - trường
Dừng chân rũ sạch bụi đường - trời Tây
Xuôi thuyền dừng lại nơi đây
Ước mơ cùng chị - dựng xây lầu vàng
Ngỡ rằng chị sẽ sang trang
Tưởng đâu thoát cảnh võ vàng bấy lâu
Hóa ra sầu lại chuốc sầu
Em ơi ! Thêm một nhịp cầu dở dang
Tưởng đò còn một chuyến sang
Nhanh chân vội bước mắc quàng phải dây
Quê người - thăm thẳm trời Tây
Cá nằm trong lưới biết ngày nào ra
Phong ba rồi . . . lại phong ba . . .
TG; Hoàng Mai
Em ơi ! Chị xót xa lòng
Bao Đông chị đã phòng không một mình
Mười hai bến nước lênh đênh
Năm mươi xuân vẫn dập dềnh sóng xô
Mưa chiều dội xuống hồn thơ
Ngẩn ngơ đời chị dật dờ bao phen
Giận người - đổi trắng thay đen
Thương mình - thi phú trau rèn đêm khuya
Một chiều trên bến sông kia
Có người viễn khách xa lìa quê hương
Bao năm mòn mỏi tình - trường
Dừng chân rũ sạch bụi đường - trời Tây
Xuôi thuyền dừng lại nơi đây
Ước mơ cùng chị - dựng xây lầu vàng
Ngỡ rằng chị sẽ sang trang
Tưởng đâu thoát cảnh võ vàng bấy lâu
Hóa ra sầu lại chuốc sầu
Em ơi ! Thêm một nhịp cầu dở dang
Tưởng đò còn một chuyến sang
Nhanh chân vội bước mắc quàng phải dây
Quê người - thăm thẳm trời Tây
Cá nằm trong lưới biết ngày nào ra
Phong ba rồi . . . lại phong ba . . .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
NGÀY MAI EM LẤY CHỒNG
TG:Hoàng Mai
Anh đến làm chi có ích gì
Bao mùa mai nở bấy phân ly
Cô đơn em bước trong chiều vắng
Khi đã không cùng chung lối đi
Anh có bao giờ nghĩ đến em
Thôi đừng vờ nữa xót xa thêm
Xưa oan trái buộc - nay đà mở
Còn nhắc làm chi - anh của em ?
Anh giết đời nhau lúc nửa vời
Tình em rao bán tựa trò chơi
Ba mươi năm lẻ anh còn nhớ
Hai chữ ân tình bạc quá vôi
Anh nhắc làm chi giấc mộng tàn
Một lần lỡ bước - nát tâm can
Chỉ em - anh - sống vui không trọn
Anh biết rồi đây miệng thế gian
Em đã bao lần khóc biệt ly
Nhìn con chua xót lệ tràn mi
Nét hoa ngày cũ nay phai úa
Anh hãy về vui hạnh phúc đi
Quên hết thề xưa - tắt lửa lòng
Đời em băng giá đã bao Đông. . .
Sớm nay chim én về xây tổ
Xuân đến - ngày mai em lấy chồng .
TG:Hoàng Mai
Anh đến làm chi có ích gì
Bao mùa mai nở bấy phân ly
Cô đơn em bước trong chiều vắng
Khi đã không cùng chung lối đi
Anh có bao giờ nghĩ đến em
Thôi đừng vờ nữa xót xa thêm
Xưa oan trái buộc - nay đà mở
Còn nhắc làm chi - anh của em ?
Anh giết đời nhau lúc nửa vời
Tình em rao bán tựa trò chơi
Ba mươi năm lẻ anh còn nhớ
Hai chữ ân tình bạc quá vôi
Anh nhắc làm chi giấc mộng tàn
Một lần lỡ bước - nát tâm can
Chỉ em - anh - sống vui không trọn
Anh biết rồi đây miệng thế gian
Em đã bao lần khóc biệt ly
Nhìn con chua xót lệ tràn mi
Nét hoa ngày cũ nay phai úa
Anh hãy về vui hạnh phúc đi
Quên hết thề xưa - tắt lửa lòng
Đời em băng giá đã bao Đông. . .
Sớm nay chim én về xây tổ
Xuân đến - ngày mai em lấy chồng .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
VÌ SAO EM LÀM THƠ
TG: Hoàng Mai
Em làm thơ khóc mối tình
Của người và của chúng mình đó anh
Anh làm sao biết trăng thanh
Biết nơi gió ngự - mây lành chốn nao ?
Biết khi sóng biển dâng trào
Khi nào mưa khóc - khi nao nắng rầu
Vì sao tháng bảy mưa ngâu
Vì sao tám - chín - mười sầu bão giông
Vì sao Hạ thiếu gió đồng
Sao Thu thay lá - sao Đông nắng tàn
Sao thuyền bỏ bến sang ngang
Sao thơ em phủ màu tang hỡi người ?
Tiết trời cũng thế mà thôi
Trời trong trăng sáng - mưa rơi trăng mờ
Nắng vàng ươm sáng tinh mơ
Nắng tàn phai lúc đợi chờ hoàng hôn
Chức Ngưu muôn thuở ngậm hờn
Mưa tuôn lệ đổ - dập dồn bão
Thuyền người tách bến sang sông
Biển khơi dậy sóng - đá cồn trơ trơ
Rồi từ đấy - em làm thơ
Để nâng nhẹ phím cung tơ cùng người
Thế gian vật đổi sao dời
Ngày mai biết có còn lời gửi trao
Đời người tựa giấc chiêm bao !
TG: Hoàng Mai
Em làm thơ khóc mối tình
Của người và của chúng mình đó anh
Anh làm sao biết trăng thanh
Biết nơi gió ngự - mây lành chốn nao ?
Biết khi sóng biển dâng trào
Khi nào mưa khóc - khi nao nắng rầu
Vì sao tháng bảy mưa ngâu
Vì sao tám - chín - mười sầu bão giông
Vì sao Hạ thiếu gió đồng
Sao Thu thay lá - sao Đông nắng tàn
Sao thuyền bỏ bến sang ngang
Sao thơ em phủ màu tang hỡi người ?
Tiết trời cũng thế mà thôi
Trời trong trăng sáng - mưa rơi trăng mờ
Nắng vàng ươm sáng tinh mơ
Nắng tàn phai lúc đợi chờ hoàng hôn
Chức Ngưu muôn thuở ngậm hờn
Mưa tuôn lệ đổ - dập dồn bão
Thuyền người tách bến sang sông
Biển khơi dậy sóng - đá cồn trơ trơ
Rồi từ đấy - em làm thơ
Để nâng nhẹ phím cung tơ cùng người
Thế gian vật đổi sao dời
Ngày mai biết có còn lời gửi trao
Đời người tựa giấc chiêm bao !
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
BIẾT TỎ CÙNG AI
TG:Hoàng Mai
Hôm nay nắng ấm trời trong
Có con bướm trắng lượn vòng quanh sân
Bướm ơi - bướm hãy dừng chân
Cho chị cạn tỏ một lần này thôi
Mai kia chị đã đi rồi
Nao nao chị thấy lòng hơi buồn buồn
Ngoài trời rả rích mưa tuôn
Mà trong hồn chị bồn chồn xót xa
Phong ba - bóng xế chiều tà
Phải đâu do chị quá đà tạo nên
Nỗi buồn ngày tháng không tên
Chị thương thân chị - đò duyên đổi dời
Màn đêm buông xuống dần trôi
Trái tim người ấy từng hồi khác xưa
Chị nào phải gái chanh chua
Vô tâm người đã dẫm bừa chân hoang
Thế là duyên kiếp lỡ làng
Chị cam lỗi phận đá vàng từ đây
Một lần tỉnh - chín lần say
Đủ cho đời chị đắng cay thấm dần
************************
Một chiều dạo phố dừng chân
Hồng lan đào cúc muôn phần sắc khoe
Xuân qua - tu hú gọi hè
Vườn hoa lòng chị - mây che bốn mùa
Chợ tình - người bán- chị mua
Trái duyên lần nữa - quả chua cắn vào
Đường đời - chị lắm gian lao
Đường tình - chị cũng dạt dào sóng xô
Em ơi ! Nát một hồn thơ
Trái tim hồng chị đến giờ . . .còn đau .
TG:Hoàng Mai
Hôm nay nắng ấm trời trong
Có con bướm trắng lượn vòng quanh sân
Bướm ơi - bướm hãy dừng chân
Cho chị cạn tỏ một lần này thôi
Mai kia chị đã đi rồi
Nao nao chị thấy lòng hơi buồn buồn
Ngoài trời rả rích mưa tuôn
Mà trong hồn chị bồn chồn xót xa
Phong ba - bóng xế chiều tà
Phải đâu do chị quá đà tạo nên
Nỗi buồn ngày tháng không tên
Chị thương thân chị - đò duyên đổi dời
Màn đêm buông xuống dần trôi
Trái tim người ấy từng hồi khác xưa
Chị nào phải gái chanh chua
Vô tâm người đã dẫm bừa chân hoang
Thế là duyên kiếp lỡ làng
Chị cam lỗi phận đá vàng từ đây
Một lần tỉnh - chín lần say
Đủ cho đời chị đắng cay thấm dần
************************
Một chiều dạo phố dừng chân
Hồng lan đào cúc muôn phần sắc khoe
Xuân qua - tu hú gọi hè
Vườn hoa lòng chị - mây che bốn mùa
Chợ tình - người bán- chị mua
Trái duyên lần nữa - quả chua cắn vào
Đường đời - chị lắm gian lao
Đường tình - chị cũng dạt dào sóng xô
Em ơi ! Nát một hồn thơ
Trái tim hồng chị đến giờ . . .còn đau .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
EM KHÔNG LÀ SÂN GA
TG; Hoàng Mai
Người Sài Gòn
đang háo hức chờ mưa
Đại lộ nắng
phượng hồng thêm rực rỡ
Công viên ấy
chân quen từ dạo đó
Vắng em rồi !
sỏi đá cũng buồn tênh
Em học làm thục nữ để anh khen
Ai ngờ được - không thể - thành có thể
Anh cũng vậy ! Đã nhiều đêm nghĩ thế
Rồi cháy lòng mặc năm - tháng dần qua
Anh như con tàu tìm đến sân ga
Dừng một chút - lại hành trình rong ruổi
Anh muốn nói - những điều không thể nói
Em sẽ là . . .sân ga nhỏ cuối cùng
Nên suốt đời !
Ta vẫn mãi quay lưng.
TG; Hoàng Mai
Người Sài Gòn
đang háo hức chờ mưa
Đại lộ nắng
phượng hồng thêm rực rỡ
Công viên ấy
chân quen từ dạo đó
Vắng em rồi !
sỏi đá cũng buồn tênh
Em học làm thục nữ để anh khen
Ai ngờ được - không thể - thành có thể
Anh cũng vậy ! Đã nhiều đêm nghĩ thế
Rồi cháy lòng mặc năm - tháng dần qua
Anh như con tàu tìm đến sân ga
Dừng một chút - lại hành trình rong ruổi
Anh muốn nói - những điều không thể nói
Em sẽ là . . .sân ga nhỏ cuối cùng
Nên suốt đời !
Ta vẫn mãi quay lưng.
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
CHỊ KỂ EM NGHE
TG: Hoàng Mai
Em ơi ! chị kể em nghe
Mỗi khi tu hú gọi hè chị đau
Ngày xưa khi mới quen nhau
Chị thường mơ được làm dâu nhà người
Thế rồi năm tháng dần trôi
Cánh chim bạt gió phương trời còn xa
Phượng hồng bao lượt trổ hoa
Thư đi nhạn đến vẫn là biệt tăm
Một ngày tin chốn xa xăm
Người xưa đã khép cửa lòng vì ai
Mẹ thường khuyên sớm khuyên mai
Sắc hoa mẹ cũng nhạt phai vì người
Đào - Mai - Hồng -Cúc vàng tươi
Tuổi xuân như đóa hoa đời trinh nguyên
Mẹ rằng tìm một dâu hiền
Cậy người se kết phỉ nguyền từ đây
Từ ngày cách trở đường mây
Chị như chiếc lá tàn bay cuối mùa
Em ơi ! nghe não nùng chưa
Xuân qua đã biết bao mùa rồi chăng
Biển sâu đâu dễ lấp bằng
Tình yêu ai dễ hiến dâng cho người
Tơ duyên đã lỡ làng rồi
Phải chăng tiền kiếp cùng người trả - vay
Vầng trăng khi khuyết khi đầy
Sóng xô thì vẫn từng ngày nhấp nhô
Nào ai học được chữ ngờ
Mười hai bến nước trong nhờ đục cam. . .
* * * * * * *
Thế rồi chị cũng sang ngang
Ba mươi năm lẻ lo toan dãy đầy
Thân cò lặn lội thương thay
Phải chăng tạo hóa sắp bày trêu ngươi
Chị từ về chốn nhà người
Năm canh khắc khoải đầy vơi lạnh lùng
Tình nồng hờ hững bao Đông
Chén thù chén tạc vẫy vùng khắp nơi
Lầu tây năm bảy trò chơi
Thân hoa cam phận lệ vơi lệ đầy.
Bướm xuân ngủ giữa ban ngày
Thời gian nào có ngừng quay bao giờ
.
* * * * * * *
Chị từ hóa bướm vào thơ
Cung thương từ ấy hững hờ giây oan
Nghìn đêm chị khóc ly tan
Em ơi ! duyên chị lỡ làng từ đây
Đường tơ đứt giữa chiều nay
Chị đi đường chị - người đi đường người
Cuối đời hạnh phúc buông rơi
Chị đi về cõi đất trời thênh thang. . .
TG: Hoàng Mai
Em ơi ! chị kể em nghe
Mỗi khi tu hú gọi hè chị đau
Ngày xưa khi mới quen nhau
Chị thường mơ được làm dâu nhà người
Thế rồi năm tháng dần trôi
Cánh chim bạt gió phương trời còn xa
Phượng hồng bao lượt trổ hoa
Thư đi nhạn đến vẫn là biệt tăm
Một ngày tin chốn xa xăm
Người xưa đã khép cửa lòng vì ai
Mẹ thường khuyên sớm khuyên mai
Sắc hoa mẹ cũng nhạt phai vì người
Đào - Mai - Hồng -Cúc vàng tươi
Tuổi xuân như đóa hoa đời trinh nguyên
Mẹ rằng tìm một dâu hiền
Cậy người se kết phỉ nguyền từ đây
Từ ngày cách trở đường mây
Chị như chiếc lá tàn bay cuối mùa
Em ơi ! nghe não nùng chưa
Xuân qua đã biết bao mùa rồi chăng
Biển sâu đâu dễ lấp bằng
Tình yêu ai dễ hiến dâng cho người
Tơ duyên đã lỡ làng rồi
Phải chăng tiền kiếp cùng người trả - vay
Vầng trăng khi khuyết khi đầy
Sóng xô thì vẫn từng ngày nhấp nhô
Nào ai học được chữ ngờ
Mười hai bến nước trong nhờ đục cam. . .
* * * * * * *
Thế rồi chị cũng sang ngang
Ba mươi năm lẻ lo toan dãy đầy
Thân cò lặn lội thương thay
Phải chăng tạo hóa sắp bày trêu ngươi
Chị từ về chốn nhà người
Năm canh khắc khoải đầy vơi lạnh lùng
Tình nồng hờ hững bao Đông
Chén thù chén tạc vẫy vùng khắp nơi
Lầu tây năm bảy trò chơi
Thân hoa cam phận lệ vơi lệ đầy.
Bướm xuân ngủ giữa ban ngày
Thời gian nào có ngừng quay bao giờ
.
* * * * * * *
Chị từ hóa bướm vào thơ
Cung thương từ ấy hững hờ giây oan
Nghìn đêm chị khóc ly tan
Em ơi ! duyên chị lỡ làng từ đây
Đường tơ đứt giữa chiều nay
Chị đi đường chị - người đi đường người
Cuối đời hạnh phúc buông rơi
Chị đi về cõi đất trời thênh thang. . .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
NHỚ VỀ EM !
TG : Hoàng Mai
Cường ơi !
Thắm thoát đã ba mươi năm rồi đó
Ngày em vĩnh viễn ra đi
Để lại bao người thân tiếc nhớ
Cam pu Chia một ngày rực lửa
Pháo đạn thù cướp mất em tôi !
Lời hẹn cuối năm con sẽ về chơi
Thăm cha mẹ và họ hàng thân thuộc
Bạn bè con học chung ngày trước
Chắc giờ đây vài đứa đã thành tài
Con bây giờ vẫn chưa biết ngày mai . . .
Tết con về nhà mình chắc sẽ vui
Có cả cô láng giềng nữa đấy
Mẹ chuẩn bị trầu cau sang bên ấy
Cuối năm sau mẹ có cháu ẵm bồng
Đã hết ngày mẹ khắc khoải chờ mong
Xuân Hạ qua rồi ! Em vẫn biệt tăm
Mẹ thao thức đêm từng đêm khấn nguyện
Thằng con trai nơi tuyến đầu giới tuyến
Sống yên vui - ngưng tiếng súng trở về
Mẹ vẫn miệt mài hai buổi chợ quê
Đến một ngày lòng cha mẹ quặn đau
Phải lìa bỏ mảnh vườn xinh yêu dấu
Mái nhà tranh - vịt gà - khoai đậu
Giặc tràn sang đốt phá thôn làng
Pôn pốt giết người - cướp của dã man
Về thị thành nợ cơm áo vây quanh
Cha nặng oằn vai ngày ngày xuống chợ
Mẹ chắt chiu giúp từng con khốn khó
Cha mẹ một đời nước mắt chảy xuôi
Bảy tháng rồi ! em vắng bặt tăm hơi .
Rồi một ngày tin dữ đến rất nhanh
Người lính trẻ áo bạc màu chinh chiến :
Thưa hai bác con với Cường là bạn
Cùng bên nhau bảo vệ phía Tây nam
Nay con được về - xuất ngũ ghé thăm
Đốt cho bạn vài nén hương tưởng niệm
Cha bàng hoàng sửng sốt
Mẹ giòng lệ chứa chan
Cả nhà người người ngơ ngác
Cường hy sinh rồi sao ?
Em ngã xuống trên núi rừng Xiêm Riệp
Bảy tháng trời nhà mới nhận hung tin (*)
Mẹ thét gào : hỡi đất rộng trời cao
Mười tám tuổi con tôi còn quá nhỏ
Sao không để tôi chết thay cho nó
Chưa thành nhân con đã vội lìa đời
Con nỡ đành bỏ cha mẹ con ơi !
Ruột thắt gan bào - đau xé lòng tôi
* * * * *
Em chị chưa đầy mười sáu tròn trăng
Khai man tuổi xuân bước vào trận tuyến
Ngày em ra đi cả nhà lưu luyến
Hòa bình rồi em chắc sẽ bình yên
Thằng em trai nhút nhát dịu hiền
Sợ tối - sợ ma - sợ đầy đủ thứ
Nhưng chiến trường không sợ loài giặc dữ (*)
Em chị giờ bất tử với non sông
Tổ quốc ôm em tất cả tấm lòng
Hôm nay !
Đất nước nở hoa ! Thành phố nở hoa
Đón một ngàn năm Thăng long rồi đó
Cả nước xôn xao cờ bay rực rỡ
Em có về dự lễ hội không em
Biết bao anh hùng ngã xuống không tên
Về chung vui bằng nén hương tưởng niệm
Em về nhé ! Trong hình hài nguyên vẹn
Chiến trường xưa tiếng súng đã im rồi
Chị vẫn ngậm ngùi ! Trời tháng bảy mưa rơi !
(*)nhà rời khỏi Tây Ninh - Đơn vị Cường không biết nhà
về đâu để gửi giấy báo tử - vì vậy Cường chết 7 tháng
mà vẫn chưa nhận được hung tin ,cho đến khi có bạn Cường xuất ngũ trở về
ghé thăm nhà và xin đốt nén nhang ,nhà mới biết em Cường đã chết ,
(*) Cường nhỏ con và nhỏ tuổi lúc em đi chưa đầy 16 tuổi sanh 1960 - đi bộ Đội vào cuối năm 1975 khai thêm 2 tuổi để được vào quân ngũ ( đóng quân tại CamPu chia - Xiêm Riệp ) ở nhà Cường hiền và nhút nhát ,nhưng trong quân ngũ lại rất gan dạ dũng cảm - liên tục được thăng chức ,(Vũ Ngọc Cường đã hy sinh ngày 12 tháng 09 năm 1980 ) khi cùng đồng đội xuống hầm tránh đạn pháo của pôn pốt Cường ôm trọn quả pháo của Pôn pốt ngay miệng hầm và hy sinh với chức Trung đội phó ,viết theo lời kể của bạn Cường đã về báo tin cho gia đình.
TG : Hoàng Mai
Cường ơi !
Thắm thoát đã ba mươi năm rồi đó
Ngày em vĩnh viễn ra đi
Để lại bao người thân tiếc nhớ
Cam pu Chia một ngày rực lửa
Pháo đạn thù cướp mất em tôi !
Lời hẹn cuối năm con sẽ về chơi
Thăm cha mẹ và họ hàng thân thuộc
Bạn bè con học chung ngày trước
Chắc giờ đây vài đứa đã thành tài
Con bây giờ vẫn chưa biết ngày mai . . .
Tết con về nhà mình chắc sẽ vui
Có cả cô láng giềng nữa đấy
Mẹ chuẩn bị trầu cau sang bên ấy
Cuối năm sau mẹ có cháu ẵm bồng
Đã hết ngày mẹ khắc khoải chờ mong
Xuân Hạ qua rồi ! Em vẫn biệt tăm
Mẹ thao thức đêm từng đêm khấn nguyện
Thằng con trai nơi tuyến đầu giới tuyến
Sống yên vui - ngưng tiếng súng trở về
Mẹ vẫn miệt mài hai buổi chợ quê
Đến một ngày lòng cha mẹ quặn đau
Phải lìa bỏ mảnh vườn xinh yêu dấu
Mái nhà tranh - vịt gà - khoai đậu
Giặc tràn sang đốt phá thôn làng
Pôn pốt giết người - cướp của dã man
Về thị thành nợ cơm áo vây quanh
Cha nặng oằn vai ngày ngày xuống chợ
Mẹ chắt chiu giúp từng con khốn khó
Cha mẹ một đời nước mắt chảy xuôi
Bảy tháng rồi ! em vắng bặt tăm hơi .
Rồi một ngày tin dữ đến rất nhanh
Người lính trẻ áo bạc màu chinh chiến :
Thưa hai bác con với Cường là bạn
Cùng bên nhau bảo vệ phía Tây nam
Nay con được về - xuất ngũ ghé thăm
Đốt cho bạn vài nén hương tưởng niệm
Cha bàng hoàng sửng sốt
Mẹ giòng lệ chứa chan
Cả nhà người người ngơ ngác
Cường hy sinh rồi sao ?
Em ngã xuống trên núi rừng Xiêm Riệp
Bảy tháng trời nhà mới nhận hung tin (*)
Mẹ thét gào : hỡi đất rộng trời cao
Mười tám tuổi con tôi còn quá nhỏ
Sao không để tôi chết thay cho nó
Chưa thành nhân con đã vội lìa đời
Con nỡ đành bỏ cha mẹ con ơi !
Ruột thắt gan bào - đau xé lòng tôi
* * * * *
Em chị chưa đầy mười sáu tròn trăng
Khai man tuổi xuân bước vào trận tuyến
Ngày em ra đi cả nhà lưu luyến
Hòa bình rồi em chắc sẽ bình yên
Thằng em trai nhút nhát dịu hiền
Sợ tối - sợ ma - sợ đầy đủ thứ
Nhưng chiến trường không sợ loài giặc dữ (*)
Em chị giờ bất tử với non sông
Tổ quốc ôm em tất cả tấm lòng
Hôm nay !
Đất nước nở hoa ! Thành phố nở hoa
Đón một ngàn năm Thăng long rồi đó
Cả nước xôn xao cờ bay rực rỡ
Em có về dự lễ hội không em
Biết bao anh hùng ngã xuống không tên
Về chung vui bằng nén hương tưởng niệm
Em về nhé ! Trong hình hài nguyên vẹn
Chiến trường xưa tiếng súng đã im rồi
Chị vẫn ngậm ngùi ! Trời tháng bảy mưa rơi !
(*)nhà rời khỏi Tây Ninh - Đơn vị Cường không biết nhà
về đâu để gửi giấy báo tử - vì vậy Cường chết 7 tháng
mà vẫn chưa nhận được hung tin ,cho đến khi có bạn Cường xuất ngũ trở về
ghé thăm nhà và xin đốt nén nhang ,nhà mới biết em Cường đã chết ,
(*) Cường nhỏ con và nhỏ tuổi lúc em đi chưa đầy 16 tuổi sanh 1960 - đi bộ Đội vào cuối năm 1975 khai thêm 2 tuổi để được vào quân ngũ ( đóng quân tại CamPu chia - Xiêm Riệp ) ở nhà Cường hiền và nhút nhát ,nhưng trong quân ngũ lại rất gan dạ dũng cảm - liên tục được thăng chức ,(Vũ Ngọc Cường đã hy sinh ngày 12 tháng 09 năm 1980 ) khi cùng đồng đội xuống hầm tránh đạn pháo của pôn pốt Cường ôm trọn quả pháo của Pôn pốt ngay miệng hầm và hy sinh với chức Trung đội phó ,viết theo lời kể của bạn Cường đã về báo tin cho gia đình.
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
TÌNH CA CHO ANH 2007 THƠ HOÀNG MAI
HOÀNG MAI
TÌNH CA CHO ANH
THƠ
TRI ÂM VẠN NẺO TẦM SAO KHÓ
TRI KỶ HÀN HUYÊN CHẲNG DỄ TÌM
2 0 0 7
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
( TÌNH EM )
XÔN XAO
TG : Hoàng Mai
Xôn xao ngoài hiên nắng lạ
Có cơn gió nhẹ thoảng qua
Ta nghe thì thầm trong lá
Hình như tim mình nở hoa .
MÂY
TG : Hoàng Mai
Mây trắng từ đâu bay đến đây
Ru lòng như tỉnh lại như say
Yêu mây ta muốn trời quên nắng
Muốn được kề vai trong phút giây
Mây đến mây đi chẳng hạn kỳ
Cho sầu muôn thuở lai dâng mi
Mây theo cánh gió bay đi mãi
Hãy xuống cùng ta vương vấn chi .
TÌNH EM
TG : Hoàng Mai
Sông có tự bao giờ
Nhiều phù sa màu mỡ
Biển có tự bao giờ
Mà lòng biển mênh mông
Em muốn làm dòng sông
Xuôi nguồn về biển cả
Em muốn làm hồn đá
Yêu muôn sóng bạc đầu
Anh không hiểu được đâu
Lòng đại dương sâu thẳm
Biển có bao nhiêu sóng
Tình em cũng bấy nhiêu ,
TÔI LÀM HỌA SĨ
TG ; Hoàng Mai
Tôi vẽ bầu trời xanh
Thêm chút hồng của nắng
Tôi vẽ đàn bướm trắng
Nhởn nhơ khóm hoa vàng
Tôi vẽ chiếc đò ngang
Cắm sào trên bến đợi
Những vần thơ viết vội
Tặng em ngày sang sông
Tôi vẽ những bụi hồng
Mọc quanh dòng suối nhỏ
Tôi vẽ vào đôi thỏ
Soi bóng sợ trăng tan
Tôi vẽ gió mùa sang
Lá rừng rơi lác đác
Đôi nai vàng ngơ ngác
Gục gặc thầm gọi nhau
Tôi vẽ trời mưa ngâu
Thêm nhịp cầu Ô thước
Ngân Hà không ngăn được
Tình Chúc Nữ Ngưu Lang
Tôi cũng vẽ về em
Dịu hiền như cô Tấm
Giọng em sao trầm ấm
Ngọt ngào đầy thân thương
Tình mình như giọt sương
Long lanh và dễ vỡ
Có một thời em nhớ
Có một thời ta yêu .
TÌNH CA CHO ANH
THƠ
TRI ÂM VẠN NẺO TẦM SAO KHÓ
TRI KỶ HÀN HUYÊN CHẲNG DỄ TÌM
2 0 0 7
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
( TÌNH EM )
XÔN XAO
TG : Hoàng Mai
Xôn xao ngoài hiên nắng lạ
Có cơn gió nhẹ thoảng qua
Ta nghe thì thầm trong lá
Hình như tim mình nở hoa .
MÂY
TG : Hoàng Mai
Mây trắng từ đâu bay đến đây
Ru lòng như tỉnh lại như say
Yêu mây ta muốn trời quên nắng
Muốn được kề vai trong phút giây
Mây đến mây đi chẳng hạn kỳ
Cho sầu muôn thuở lai dâng mi
Mây theo cánh gió bay đi mãi
Hãy xuống cùng ta vương vấn chi .
TÌNH EM
TG : Hoàng Mai
Sông có tự bao giờ
Nhiều phù sa màu mỡ
Biển có tự bao giờ
Mà lòng biển mênh mông
Em muốn làm dòng sông
Xuôi nguồn về biển cả
Em muốn làm hồn đá
Yêu muôn sóng bạc đầu
Anh không hiểu được đâu
Lòng đại dương sâu thẳm
Biển có bao nhiêu sóng
Tình em cũng bấy nhiêu ,
TÔI LÀM HỌA SĨ
TG ; Hoàng Mai
Tôi vẽ bầu trời xanh
Thêm chút hồng của nắng
Tôi vẽ đàn bướm trắng
Nhởn nhơ khóm hoa vàng
Tôi vẽ chiếc đò ngang
Cắm sào trên bến đợi
Những vần thơ viết vội
Tặng em ngày sang sông
Tôi vẽ những bụi hồng
Mọc quanh dòng suối nhỏ
Tôi vẽ vào đôi thỏ
Soi bóng sợ trăng tan
Tôi vẽ gió mùa sang
Lá rừng rơi lác đác
Đôi nai vàng ngơ ngác
Gục gặc thầm gọi nhau
Tôi vẽ trời mưa ngâu
Thêm nhịp cầu Ô thước
Ngân Hà không ngăn được
Tình Chúc Nữ Ngưu Lang
Tôi cũng vẽ về em
Dịu hiền như cô Tấm
Giọng em sao trầm ấm
Ngọt ngào đầy thân thương
Tình mình như giọt sương
Long lanh và dễ vỡ
Có một thời em nhớ
Có một thời ta yêu .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
HỒI TƯỞNG
TG ; Hoàng Mai
Khi tôi chưa thành dòng sông
Người như con thuyền không bến
Hồn tôi bao la lòng biển
Người muôn con sóng vỗ bờ
Khi tôi hóa thân vào thơ
Thì người là trăng là gió
Mai kia tôi không còn nữa
Ai thầm tưởng nhớ người xưa
VẾT THƯƠNG LÒNG
TG: Hoàng Mai
Người trao tôi cánh hoa tim
Sang sông sóng lớn đò chìm tim rơi
Tôi chờ sóng lặng gió vơi
Qua nơi bến vắng nhờ người vớt tim
Bể dâu bao cuộc nổi chìm
Tim tôi vẫn trống - vắng im tim người
Sóng đừng nổi nữa sóng ơi
Cho tôi qua bến chờ người trao tim .
ĐIỂM HẸN
TG: Hoàng Mai
Người đem trả nắng cho mưa
Trả mây cho gió trăng thừa tôi vay
Sương khuya lạnh buốt vai gầy
Bâng khuâng người lại trả ngày cho đêm
Thuyền tôi ba nổi bảy chìm
Lênh đênh trên sóng phần thêm chở người
Tơ hồng Nguyệt lão se . . .lơi
Thu sang - Đông tới có người không tôi
Bao giờ ? Hoa tuyết thôi rơi
Đôi ta chắp cánh lên trời tìm nhau .
ANH CÒN . . .
TG: Hoàng Mai
Anh còn nửa cuộc tình say
Em còn trả kiếp thương vay đời thường
Nếu anh còn chút tình vương . . .
Cùng em qua hết đoạn đường trầm luân
MẤT NHAU RỒI
TG ; Hoàng Mai
Em không dối lòng khi đã trót yêu anh
Tự xiềng xích bản thân - sợ một lần phạm tội
Sợ gió chướng - sợ phong ba tỏa lối
Sợ đêm dài trăng lạnh lẽo đơn côi
Đông sắp tàn chưa - mà xuân thắm lên ngôi
Thầm nguyện ước ngàn lần .
Trong nỗi đau tuyệt vọng
Tạo hóa đã ban cho con người sự sống
Nên trong em - sống - chết - vẫn thiên đường
Ngựa bất kham rồi !
E khó thể ghìm cương
Ta mất nhau !
Anh có bao giờ tự hỏi
Con tim chân chính .
Có bao giờ nói dối
Vì Chúa của muôn loài
Người đâu cấm ta yêu.
Chưa hết đời người
Đã chết nửa trong nhau
Chỉ thầm trách đôi tay sao bé nhỏ
Em muốn ôm cả vùng trời thân thương đó
Nơi ấy có một người - đã gặp thuở hồng hoang
Rồi những đêm dài trăn trở miên man
Ôm những nỗi đau - âm thầm - lặng lẽ
Vị hương yêu đêm sầu cô lẻ
Bài học đầu đời chưa thuộc . . . đã sang trang
TU LÀ CỘI PHÚC
TG: Hoàng Mai
Ta dứt dây oan trả lại người
Bạn lòng ơi hỡi - bạn lòng ơi
Trăm năm không trọn tình sao vẹn
Nợ kiếp phù sinh trải khắp nơi
Cửa Phật nương nhờ tâm quán tịnh
Nhà thiền rộng mở lãng quên đời
Bạn lòng thấu hiểu tri ân nhớ
Một kiếp phù sinh - một kiếp người
TỪ ĐÓ EM BUỒN
TG ; Hoàng Mai
Em gặp anh !
Khi nụ hồng vừa hé
Cùng chung nhau
Một bản tình ca
Rồi bỗng dưng
Mình trở thành xa lạ
Em ngậm ngùi
Nuối tiếc . . .
. . . một đời hoa
TÂM SỰ VỚI TRĂNG
TG ; Hoàng Mai
Họ bảo nhau đi viếng cảnh chùa
Còn ta ôm gối chiếc nằm co
chị Hằng ngơ ngác tròn to mắt
Cứ ngỡ rằng ta chẳng mối lo
Chị Hằng xinh quá chị Hằng ơi !
Ngắm chị lòng em ruột rối bời
Thiên hạ rủ nhau đi phá cỗ
Còn em một bóng chẳng ai mời
Chị có thương em không chị Hằng
Tâu cùng Ngọc Đế chuyển xoay chăng
Tai - tài một vận đừng quên dấu
Phận bạc duyên nồng được mấy trăng ?
BIỂN VÀ TRĂNG
TG ; Hoàng Mai
Trăng vằng vặc trên cao
Biển mặn mà xanh ngắt
Trăng và biển gặp nhau
Khi nắng chiều dần tắt
Biển ngày ngày ngắm trời
Trăng đời đời ôm đất
Theo vòng quay giáp mặt
Trăng biển tình chơi vơi
Ta và anh cũng vậy
Ví như biển cùng trăng
Gần nhau sao vẫn thấy
Đời còn lắm khúc quanh.
ĐAU THƯƠNG
TG ; Hoàng Mai
Nếu không vương nghiệp hồng trần
Tây phương ta đã hóa thân lâu rồi
Thế nhân - than vọng đất trời
Cao xanh - ông có ngậm ngùi hay chăng
NÁT LÒNG
TG ; Hoàng Mai
( cảm tác : ''Em đừng chia nửa vầng trăng"
tặng tác giả Trần Trí Thông
Tôi vừa chia tay quá khứ
Anh người tiếc nửa vầng trăng
Chỉ tội ông Tơ bà Nguyệt
Giận mình ! Nước mắt vây quanh
PHẢI CHI
TG ; Hoàng Mai
Nghiệp dày ! Mang thân con gái
Còn người ? Đại phước thân trai
Phải chi - trời cho em đổi
Đức - tài , xin vẹn cả hai
CHUNG MỘT NIỀM ĐAU
TG ; Hoàng Mai
( tặng nhà thơ trẻ Nhật Quỳnh cảm tác bài thơ " Một Nửa"
Giọt nước vô tình
Hay lệ mắt tôi rơi !
Mà nhòa nhạt bài tình thơ Một Nửa
Em ! Người con gái hồn nhiên thuở đó
Miệng tươi cười khi bất chợt gặp nhau
Có ai ngờ ta chung một niềm đau
Tôi và em
Kẻ sau người trước
Mang tên một loài hoa
Mà cả ba mùa Hạ - Thu - Đông không có được
Không sanh cùng thời
Còn tên - lại trùng tên ?
Cả hai người - đều có nỗi niềm riêng
Em ! Mất một nửa
Tôi - đi tìm một nửa
Mùa xuân đã trôi qua
Mùa xuân - còn về nữa. . .
Môi ta - se thắm nồng
Và màu mắt lại xanh trong
Biển ngày ngày ngắm trời
TG ; Hoàng Mai
Khi tôi chưa thành dòng sông
Người như con thuyền không bến
Hồn tôi bao la lòng biển
Người muôn con sóng vỗ bờ
Khi tôi hóa thân vào thơ
Thì người là trăng là gió
Mai kia tôi không còn nữa
Ai thầm tưởng nhớ người xưa
VẾT THƯƠNG LÒNG
TG: Hoàng Mai
Người trao tôi cánh hoa tim
Sang sông sóng lớn đò chìm tim rơi
Tôi chờ sóng lặng gió vơi
Qua nơi bến vắng nhờ người vớt tim
Bể dâu bao cuộc nổi chìm
Tim tôi vẫn trống - vắng im tim người
Sóng đừng nổi nữa sóng ơi
Cho tôi qua bến chờ người trao tim .
ĐIỂM HẸN
TG: Hoàng Mai
Người đem trả nắng cho mưa
Trả mây cho gió trăng thừa tôi vay
Sương khuya lạnh buốt vai gầy
Bâng khuâng người lại trả ngày cho đêm
Thuyền tôi ba nổi bảy chìm
Lênh đênh trên sóng phần thêm chở người
Tơ hồng Nguyệt lão se . . .lơi
Thu sang - Đông tới có người không tôi
Bao giờ ? Hoa tuyết thôi rơi
Đôi ta chắp cánh lên trời tìm nhau .
ANH CÒN . . .
TG: Hoàng Mai
Anh còn nửa cuộc tình say
Em còn trả kiếp thương vay đời thường
Nếu anh còn chút tình vương . . .
Cùng em qua hết đoạn đường trầm luân
MẤT NHAU RỒI
TG ; Hoàng Mai
Em không dối lòng khi đã trót yêu anh
Tự xiềng xích bản thân - sợ một lần phạm tội
Sợ gió chướng - sợ phong ba tỏa lối
Sợ đêm dài trăng lạnh lẽo đơn côi
Đông sắp tàn chưa - mà xuân thắm lên ngôi
Thầm nguyện ước ngàn lần .
Trong nỗi đau tuyệt vọng
Tạo hóa đã ban cho con người sự sống
Nên trong em - sống - chết - vẫn thiên đường
Ngựa bất kham rồi !
E khó thể ghìm cương
Ta mất nhau !
Anh có bao giờ tự hỏi
Con tim chân chính .
Có bao giờ nói dối
Vì Chúa của muôn loài
Người đâu cấm ta yêu.
Chưa hết đời người
Đã chết nửa trong nhau
Chỉ thầm trách đôi tay sao bé nhỏ
Em muốn ôm cả vùng trời thân thương đó
Nơi ấy có một người - đã gặp thuở hồng hoang
Rồi những đêm dài trăn trở miên man
Ôm những nỗi đau - âm thầm - lặng lẽ
Vị hương yêu đêm sầu cô lẻ
Bài học đầu đời chưa thuộc . . . đã sang trang
TU LÀ CỘI PHÚC
TG: Hoàng Mai
Ta dứt dây oan trả lại người
Bạn lòng ơi hỡi - bạn lòng ơi
Trăm năm không trọn tình sao vẹn
Nợ kiếp phù sinh trải khắp nơi
Cửa Phật nương nhờ tâm quán tịnh
Nhà thiền rộng mở lãng quên đời
Bạn lòng thấu hiểu tri ân nhớ
Một kiếp phù sinh - một kiếp người
TỪ ĐÓ EM BUỒN
TG ; Hoàng Mai
Em gặp anh !
Khi nụ hồng vừa hé
Cùng chung nhau
Một bản tình ca
Rồi bỗng dưng
Mình trở thành xa lạ
Em ngậm ngùi
Nuối tiếc . . .
. . . một đời hoa
TÂM SỰ VỚI TRĂNG
TG ; Hoàng Mai
Họ bảo nhau đi viếng cảnh chùa
Còn ta ôm gối chiếc nằm co
chị Hằng ngơ ngác tròn to mắt
Cứ ngỡ rằng ta chẳng mối lo
Chị Hằng xinh quá chị Hằng ơi !
Ngắm chị lòng em ruột rối bời
Thiên hạ rủ nhau đi phá cỗ
Còn em một bóng chẳng ai mời
Chị có thương em không chị Hằng
Tâu cùng Ngọc Đế chuyển xoay chăng
Tai - tài một vận đừng quên dấu
Phận bạc duyên nồng được mấy trăng ?
BIỂN VÀ TRĂNG
TG ; Hoàng Mai
Trăng vằng vặc trên cao
Biển mặn mà xanh ngắt
Trăng và biển gặp nhau
Khi nắng chiều dần tắt
Biển ngày ngày ngắm trời
Trăng đời đời ôm đất
Theo vòng quay giáp mặt
Trăng biển tình chơi vơi
Ta và anh cũng vậy
Ví như biển cùng trăng
Gần nhau sao vẫn thấy
Đời còn lắm khúc quanh.
ĐAU THƯƠNG
TG ; Hoàng Mai
Nếu không vương nghiệp hồng trần
Tây phương ta đã hóa thân lâu rồi
Thế nhân - than vọng đất trời
Cao xanh - ông có ngậm ngùi hay chăng
NÁT LÒNG
TG ; Hoàng Mai
( cảm tác : ''Em đừng chia nửa vầng trăng"
tặng tác giả Trần Trí Thông
Tôi vừa chia tay quá khứ
Anh người tiếc nửa vầng trăng
Chỉ tội ông Tơ bà Nguyệt
Giận mình ! Nước mắt vây quanh
PHẢI CHI
TG ; Hoàng Mai
Nghiệp dày ! Mang thân con gái
Còn người ? Đại phước thân trai
Phải chi - trời cho em đổi
Đức - tài , xin vẹn cả hai
CHUNG MỘT NIỀM ĐAU
TG ; Hoàng Mai
( tặng nhà thơ trẻ Nhật Quỳnh cảm tác bài thơ " Một Nửa"
Giọt nước vô tình
Hay lệ mắt tôi rơi !
Mà nhòa nhạt bài tình thơ Một Nửa
Em ! Người con gái hồn nhiên thuở đó
Miệng tươi cười khi bất chợt gặp nhau
Có ai ngờ ta chung một niềm đau
Tôi và em
Kẻ sau người trước
Mang tên một loài hoa
Mà cả ba mùa Hạ - Thu - Đông không có được
Không sanh cùng thời
Còn tên - lại trùng tên ?
Cả hai người - đều có nỗi niềm riêng
Em ! Mất một nửa
Tôi - đi tìm một nửa
Mùa xuân đã trôi qua
Mùa xuân - còn về nữa. . .
Môi ta - se thắm nồng
Và màu mắt lại xanh trong
Biển ngày ngày ngắm trời
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
THÁNG NGÀY KHÔNG CÓ EM
TG : Hoàng Mai
Còn lại gi ?
Sau năm tháng không em ?
Vết chân chim có hằn sâu đuôi mắt.
Cuộc sống bon chen giữa dòng đời tất bật
Có làm anh trăn trở lúc đêm về
Con ve đầu đàn non nỉ rặng tre
"Cơn gió nhẹ thoảng qua"
Có xua được cái nắng lửa của trưa hè oi ả
Mưa nặng hạt từng đêm nghe buốt giá
Anh nghĩ gì ?
Sau năm tháng không em ?
Anh có còn ngồi đối diện đêm đen .
Bên tách cà phê nhỏ từng giọt đắng
Anh có còn suy tư thầm lặng
Bên điếu thuốc tàn chén chú chén anh
Bao nhiêu năm rồi ?
Anh hoang phế tuổi xanh
Bỏ lại sau lưng .
Những gì đã có
Hạnh phúc ngọt ngào
Anh đang tâm chối bỏ.
Em quá ngỡ ngàng. . . .
Nghe máu nhỏ từ tim .
TG : Hoàng Mai
Còn lại gi ?
Sau năm tháng không em ?
Vết chân chim có hằn sâu đuôi mắt.
Cuộc sống bon chen giữa dòng đời tất bật
Có làm anh trăn trở lúc đêm về
Con ve đầu đàn non nỉ rặng tre
"Cơn gió nhẹ thoảng qua"
Có xua được cái nắng lửa của trưa hè oi ả
Mưa nặng hạt từng đêm nghe buốt giá
Anh nghĩ gì ?
Sau năm tháng không em ?
Anh có còn ngồi đối diện đêm đen .
Bên tách cà phê nhỏ từng giọt đắng
Anh có còn suy tư thầm lặng
Bên điếu thuốc tàn chén chú chén anh
Bao nhiêu năm rồi ?
Anh hoang phế tuổi xanh
Bỏ lại sau lưng .
Những gì đã có
Hạnh phúc ngọt ngào
Anh đang tâm chối bỏ.
Em quá ngỡ ngàng. . . .
Nghe máu nhỏ từ tim .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
MỘT THỜI ĐÃ XA ( VỌNG CỐ NHÂN)
MỘT THỜI ĐÃ XA
( VỌNG CỐ NHÂN)
CỐ NHÂN HỠI ĐƯỜNG TRẦN TRĂM VẠN LỐI
GIỮA DÒNG ĐỜI TRÔI NỔI BIẾT TÌM ĐÂU
MƯA
TG: Hoàng Mai
Mưa rớt làm chi những giọt buồn
Cho đời nhân thế trách mưa tuôn
Mưa đem băng giá vào sương gió
Lạnh buốt hồn ai xa cố hương
Mưa hãy vì ta nén giọt sầu
Cho người viễn xứ bớt rơi châu
Rồi mai ta sẽ cùng em nhé
Chôn hết niềm đau xuống mộ sâu .
CHẠNH LÒNG
TG : Hoàng Mai
Người thắp trong ta ngọn lửa sầu
Tơ tình trang trải vết thương đau
Chiều mưa trên phố buồn hiu hắt
Ai biết người yêu tôi ở đâu ?
Trời khóc ta sầu rơi giọt châu
Thương người phiêu bạt biết về đâu
Xin cho ta mãi làm mây trắng
Xóa vết tim hằn bao nỗi đau
GỬI GIÓ
TG : Hoàng Mai
Bay đến từ đâu hỡi gió hiền
Đời ta sao quá đỗi truân chuyên
Xin cho ta được làm mây trắng
Mượn gió xua tan những muộn phiền
Ta có người thương ở rất xa
Gió ơi ! Em có biết chăng là . . .
Mai kia gió thoảng qua lối cũ
Tặng chiếc hôn nồng - trao giúp ta .
LẶNG THẦM
TG : Hoàng Mai
Ai thắp dùm tôi ngọn lửa lòng
Để tôi sưởi lại những ngày không
Để tôi ngùi nhớ vầng trăng cũ
Thuở ấy chiều mưa trên bến sông
Người ấy thầm mang một nỗi buồn
Nỗi buồn trăn trở nhớ quê hương
Chạnh lòng thương kiếp người viễn xứ
Đọng chút tình vương ở cuối đường
Người vì chữ hiếu phải sang sông
Một sáng trời trong ửng nắng hồng
Tôi tắt lửa lòng từ dạo ấy
Bao mùa Xuân - Hạ - với Thu - Đông
Thấm thoắt mười năm cách biệt nhau
Mười năm mòn mỏi trái tim đau
Vườn hoang thưa nắng tường rêu phủ
Chẳng biết người xưa nay ở đâu
Khắc khoải năm canh nuốt lệ thầm
Trong tôi hoài vọng mối tình câm
Nàng thơ từ dạo sầu lên mắt
Tắt tiếng lòng ngân khúc nguyệt cầm .
TÌNH XA
TG :Hoàng Mai
Người kể . . . ta nghe chuyện của lòng
Trách mình phận mỏng kiếp long đong
Mong tan mây xám tàn giông bão
Gieo xuống đời ai hạt nắng trong
Ta nói người nghe chuyện bể dâu
Vẫn hằng trăn trở những đêm thâu
Tim ta tê tái càng tê tái
Thương mảnh trăng vàng khuyết đã lâu
Ta trải tình thơ gửi đến người
Yêu từng ngọn sóng vỗ ngoài khơi
Men cay vừa nhắp bờ môi đắng
Chưa viết thành câu đã cạn lời
Từ đấy - ta như hạt nắng tàn
Từng chiều mong gió trở mùa sang
Ta đem mây trắng cài lên tóc
Để xóa tim hồng vết máu loang .
XA CÁCH
TG : Hoàng Mai
Sáu mươi ngày !
Đã lặng lẽ trôi qua
Nhưng với em . . .
Sao dài hơn thế kỷ
Con đường chông gai bạt ngàn thiên lý
Chúng ta còn gì
Lắng đọng ở ngày mai !
Từng phút nhớ nhung
Một chút dỗi hờn
Bâng khuâng rồi chợt tắt
Khi mình còn xa cách
Một chặng đường dài
Ở mãi . . . cuối dòng sông.
NGUYỆN CẦU ĐÊM ĐÔNG
( viết theo bản nhạc :Mùa Sao sáng TG: N.V.Đ)
" Con quỳ lạy Chúa trên trời
Sao cho con lấy được người con yêu"
Bây giờ nắng ngả màu chiều
Người xưa chẳng thấy lòng nhiều nhớ thuong
Bóng người chìm khuất trong sương
Đưa con về lại con đường lá bay.
Con đi - con đến mỗi ngày
Tìm đâu bóng dáng vòng tay của người
Bồng bềnh mây trắng quên trôi
Heo may ngưng thổi đường người chẳng qua
Lòng con bỗng thấy xót xa
Cảm thương ai vẫn bôn ba cuối trời
Chúa ơi ! Chúa có thương người
Như con thương Chúa tuôn rơi giọt hồng
Chúa vì nhân loại đêm Đông
Xuống trần cứu thế thoát vòng tai ương
Người con yêu lắm đoạn trường
Bao Thu con vẫn sầu tương nhớ người
Đông nay là mấy Đông rồi
Con không xem lễ - người thời vắng xa
Chúa ơi ! Ban phước chiều tà
Cho sum hiệp chớ cánh xa ngàn trùng
Trời cao ! Đất rộng ! khôn cùng . . .
( VỌNG CỐ NHÂN)
CỐ NHÂN HỠI ĐƯỜNG TRẦN TRĂM VẠN LỐI
GIỮA DÒNG ĐỜI TRÔI NỔI BIẾT TÌM ĐÂU
MƯA
TG: Hoàng Mai
Mưa rớt làm chi những giọt buồn
Cho đời nhân thế trách mưa tuôn
Mưa đem băng giá vào sương gió
Lạnh buốt hồn ai xa cố hương
Mưa hãy vì ta nén giọt sầu
Cho người viễn xứ bớt rơi châu
Rồi mai ta sẽ cùng em nhé
Chôn hết niềm đau xuống mộ sâu .
CHẠNH LÒNG
TG : Hoàng Mai
Người thắp trong ta ngọn lửa sầu
Tơ tình trang trải vết thương đau
Chiều mưa trên phố buồn hiu hắt
Ai biết người yêu tôi ở đâu ?
Trời khóc ta sầu rơi giọt châu
Thương người phiêu bạt biết về đâu
Xin cho ta mãi làm mây trắng
Xóa vết tim hằn bao nỗi đau
GỬI GIÓ
TG : Hoàng Mai
Bay đến từ đâu hỡi gió hiền
Đời ta sao quá đỗi truân chuyên
Xin cho ta được làm mây trắng
Mượn gió xua tan những muộn phiền
Ta có người thương ở rất xa
Gió ơi ! Em có biết chăng là . . .
Mai kia gió thoảng qua lối cũ
Tặng chiếc hôn nồng - trao giúp ta .
LẶNG THẦM
TG : Hoàng Mai
Ai thắp dùm tôi ngọn lửa lòng
Để tôi sưởi lại những ngày không
Để tôi ngùi nhớ vầng trăng cũ
Thuở ấy chiều mưa trên bến sông
Người ấy thầm mang một nỗi buồn
Nỗi buồn trăn trở nhớ quê hương
Chạnh lòng thương kiếp người viễn xứ
Đọng chút tình vương ở cuối đường
Người vì chữ hiếu phải sang sông
Một sáng trời trong ửng nắng hồng
Tôi tắt lửa lòng từ dạo ấy
Bao mùa Xuân - Hạ - với Thu - Đông
Thấm thoắt mười năm cách biệt nhau
Mười năm mòn mỏi trái tim đau
Vườn hoang thưa nắng tường rêu phủ
Chẳng biết người xưa nay ở đâu
Khắc khoải năm canh nuốt lệ thầm
Trong tôi hoài vọng mối tình câm
Nàng thơ từ dạo sầu lên mắt
Tắt tiếng lòng ngân khúc nguyệt cầm .
TÌNH XA
TG :Hoàng Mai
Người kể . . . ta nghe chuyện của lòng
Trách mình phận mỏng kiếp long đong
Mong tan mây xám tàn giông bão
Gieo xuống đời ai hạt nắng trong
Ta nói người nghe chuyện bể dâu
Vẫn hằng trăn trở những đêm thâu
Tim ta tê tái càng tê tái
Thương mảnh trăng vàng khuyết đã lâu
Ta trải tình thơ gửi đến người
Yêu từng ngọn sóng vỗ ngoài khơi
Men cay vừa nhắp bờ môi đắng
Chưa viết thành câu đã cạn lời
Từ đấy - ta như hạt nắng tàn
Từng chiều mong gió trở mùa sang
Ta đem mây trắng cài lên tóc
Để xóa tim hồng vết máu loang .
XA CÁCH
TG : Hoàng Mai
Sáu mươi ngày !
Đã lặng lẽ trôi qua
Nhưng với em . . .
Sao dài hơn thế kỷ
Con đường chông gai bạt ngàn thiên lý
Chúng ta còn gì
Lắng đọng ở ngày mai !
Từng phút nhớ nhung
Một chút dỗi hờn
Bâng khuâng rồi chợt tắt
Khi mình còn xa cách
Một chặng đường dài
Ở mãi . . . cuối dòng sông.
NGUYỆN CẦU ĐÊM ĐÔNG
( viết theo bản nhạc :Mùa Sao sáng TG: N.V.Đ)
" Con quỳ lạy Chúa trên trời
Sao cho con lấy được người con yêu"
Bây giờ nắng ngả màu chiều
Người xưa chẳng thấy lòng nhiều nhớ thuong
Bóng người chìm khuất trong sương
Đưa con về lại con đường lá bay.
Con đi - con đến mỗi ngày
Tìm đâu bóng dáng vòng tay của người
Bồng bềnh mây trắng quên trôi
Heo may ngưng thổi đường người chẳng qua
Lòng con bỗng thấy xót xa
Cảm thương ai vẫn bôn ba cuối trời
Chúa ơi ! Chúa có thương người
Như con thương Chúa tuôn rơi giọt hồng
Chúa vì nhân loại đêm Đông
Xuống trần cứu thế thoát vòng tai ương
Người con yêu lắm đoạn trường
Bao Thu con vẫn sầu tương nhớ người
Đông nay là mấy Đông rồi
Con không xem lễ - người thời vắng xa
Chúa ơi ! Ban phước chiều tà
Cho sum hiệp chớ cánh xa ngàn trùng
Trời cao ! Đất rộng ! khôn cùng . . .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
TÌNH CA CHO ANH 2007 THƠ HOÀNG MAI (GỬI BIỂN)
GỬI BIỂN
TG : Hoàng Mai
( tặng Vũ Duy Năng Mũi Né )
Mũi Né chiều nay biển vắng người
Gió về se lạnh gió Đông ơi
Đưa tay nhẹ vuốt cành hoa tím
Chạnh nhớ bâng khuâng đến một người
Người ấy ngày xưa nắng Hạ vàng
Đi tìm dư ảnh cuộc tình tan
Lênh đênh làm kiếp thuyền không bến
Để giọt Thu buồn theo gió sang
"Huyền thoại chiều mưa" gió lạnh nhiều
Ai làm tan tác cánh hoa yêu
Bao Xuân rồi phố xưa hoang vắng
Thiếu nắng hoàng hôn trở gió chiều
Nay đến quê anh thấy chạnh lòng
Biết người xưa ấy có còn không ?
Cánh thư ngày cũ giờ đây chắc. . .
Tàn với ngàn muôn xác pháo hồng
Biển nhé cho ta gửi mấy lời
Một chiều mưa trắng nắng quên rơi
Người xa phố cũ buồn hiu hắt
Vắng tiếng đàn xưa vắng tiếng cười .
KHƠI LÒNG
TG : Hoàng Mai
Có một vết thương
Không bao giờ lành
Có một nỗi nhớ
Chưa thể nào nguôi
Có một tình yêu
Muôn đời bất diệt
Và có một người
Mãi mãi trong tôi .
VIẾT CHO ANH
TG ; Hoàng Mai
Có một bài thơ nhỏ
Viết cho anh
Trong những đêm hồn nghe trăn trở
Em suy tư - lòng miên man nỗi nhớ
Ta quay lưng từ thuở chớm yêu người
Cung đàn xưa lạc phím cố nhân ơi
Đời quạnh vắng xuân đi mùa thiếu nắng
Biển sóng vỗ
Người đi sao thầm lặng
Lòng nhủ lòng
Ta hãy cố quên nhau
Đợi ngày nay
Lặng lẽ vạn ngày sau
Em vẫn đợi dù tình yêu đã mất
Hãy nâng niu vào một ngày đẹp nhất
Để ta còn. . .
Mãi mãi ở trong nhau.
CHUYỆN TÌNH MƯỜI NĂM
( cảm tác thi phẩm"Mời Em "tặng TG Huỳnh Dạ Thảo
Cung thương đã tắt nửa vời
Mà cung oán vẫn chẳng rời tiếng ngân
Mười năm em !
Hỡi cố nhân !
Mười năm ! Em đã làm dân xứ người
Mười năm ! Em bỏ cuộc chơi
Mười năm ! Ta chỉ mỉm cười với thơ
Mười Năm ! Khao khát đợi chờ
"Như gần hóa đá bên bờ quê hương"
Mười năm em !
Hỡi người thương !
" Đời ta dài kiếp hoang đường đợi mong ".
CHỐI TỪ
TG : Hoàng Mai
Biết em đã có chồng rồi
Anh còn xao xuyến bồi hồi làm chi
Một lần khoác áo vu quy
Xem như em chẳng còn gì nữa đâu
Anh về tính chuyện trầu cau
Mong gi nối được nhịp cầu dở dang
Sao anh không rước kiệu vàng
Khi em lẻ bóng đợi tàn tiết đông
Bao ngày đưa khách sang sông
Bao năm lỡ chuyến hoài công ngóng chờ
Anh đừng nghĩ chuyện vu vơ
Đừng chen ngõ chật lệ mờ đắng cay
Thôi đành quên chuyện bèo mây
Em xin khép kín vòng tay chối từ .
TG : Hoàng Mai
( tặng Vũ Duy Năng Mũi Né )
Mũi Né chiều nay biển vắng người
Gió về se lạnh gió Đông ơi
Đưa tay nhẹ vuốt cành hoa tím
Chạnh nhớ bâng khuâng đến một người
Người ấy ngày xưa nắng Hạ vàng
Đi tìm dư ảnh cuộc tình tan
Lênh đênh làm kiếp thuyền không bến
Để giọt Thu buồn theo gió sang
"Huyền thoại chiều mưa" gió lạnh nhiều
Ai làm tan tác cánh hoa yêu
Bao Xuân rồi phố xưa hoang vắng
Thiếu nắng hoàng hôn trở gió chiều
Nay đến quê anh thấy chạnh lòng
Biết người xưa ấy có còn không ?
Cánh thư ngày cũ giờ đây chắc. . .
Tàn với ngàn muôn xác pháo hồng
Biển nhé cho ta gửi mấy lời
Một chiều mưa trắng nắng quên rơi
Người xa phố cũ buồn hiu hắt
Vắng tiếng đàn xưa vắng tiếng cười .
KHƠI LÒNG
TG : Hoàng Mai
Có một vết thương
Không bao giờ lành
Có một nỗi nhớ
Chưa thể nào nguôi
Có một tình yêu
Muôn đời bất diệt
Và có một người
Mãi mãi trong tôi .
VIẾT CHO ANH
TG ; Hoàng Mai
Có một bài thơ nhỏ
Viết cho anh
Trong những đêm hồn nghe trăn trở
Em suy tư - lòng miên man nỗi nhớ
Ta quay lưng từ thuở chớm yêu người
Cung đàn xưa lạc phím cố nhân ơi
Đời quạnh vắng xuân đi mùa thiếu nắng
Biển sóng vỗ
Người đi sao thầm lặng
Lòng nhủ lòng
Ta hãy cố quên nhau
Đợi ngày nay
Lặng lẽ vạn ngày sau
Em vẫn đợi dù tình yêu đã mất
Hãy nâng niu vào một ngày đẹp nhất
Để ta còn. . .
Mãi mãi ở trong nhau.
CHUYỆN TÌNH MƯỜI NĂM
( cảm tác thi phẩm"Mời Em "tặng TG Huỳnh Dạ Thảo
Cung thương đã tắt nửa vời
Mà cung oán vẫn chẳng rời tiếng ngân
Mười năm em !
Hỡi cố nhân !
Mười năm ! Em đã làm dân xứ người
Mười năm ! Em bỏ cuộc chơi
Mười năm ! Ta chỉ mỉm cười với thơ
Mười Năm ! Khao khát đợi chờ
"Như gần hóa đá bên bờ quê hương"
Mười năm em !
Hỡi người thương !
" Đời ta dài kiếp hoang đường đợi mong ".
CHỐI TỪ
TG : Hoàng Mai
Biết em đã có chồng rồi
Anh còn xao xuyến bồi hồi làm chi
Một lần khoác áo vu quy
Xem như em chẳng còn gì nữa đâu
Anh về tính chuyện trầu cau
Mong gi nối được nhịp cầu dở dang
Sao anh không rước kiệu vàng
Khi em lẻ bóng đợi tàn tiết đông
Bao ngày đưa khách sang sông
Bao năm lỡ chuyến hoài công ngóng chờ
Anh đừng nghĩ chuyện vu vơ
Đừng chen ngõ chật lệ mờ đắng cay
Thôi đành quên chuyện bèo mây
Em xin khép kín vòng tay chối từ .
Được sửa bởi HOÀNG MAI ngày Fri Dec 31, 2010 8:19 am; sửa lần 1.
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
THẦN GIAO CÁCH CẢM TRƯỜNG THI ( HAI TRONG MỘT )
TRƯỜNG THI THẦN GIAO CÁCH CẢM
HAI TRONG MỘT TG : Hoàng Mai
( Giao cảm với người dưới mộ H.H.T)
Nàng đứng chờ ai đứng mãi đây
Cho ta hỏi nhỏ một câu này
Xuân thu bao tuổi trăng tròn khuyết
Mình hạc sương mai phảng phất bay
Môi thắm mày cong nét dịu hiền
Nửa thời như tục nửa như tiên
Sương pha mặt tuyết bay lãng đãng
Ẩn hiện sen hồng một dáng duyên
Nàng ở trần gian hay cõi âm
Làn mi mở khép nét thâm trầm
Ta đây sẵn có niềm tâm sự
Gặp gỡ đêm này kết tri âm
Có phải chăng nàng một thuở yêu
Nửa vầng trăng khuyết đã bao chiều
Gian truân trắc trở cam đành phận
Muốn nói còn e uẩn khúc nhiều
Thôi để ta bày tỏ với nàng
Cố nhân ! Chẳng nỡ mở sang trang
Một lòng chung thủy đau trời đất
Thương đóa phù dung tim máu loang
Ta thấy hổn đau dạ xốn xang
Thương nàng bạc mệnh kiếp đa đoan
Thương người tài đức gian truân ấy
Cũng muốn cùng ai kết phượng loan
Nàng khác chi ta phận Thúy Kiều
Hai mươi năm lẻ một lần yêu
Đến khi gặp được người trong mộng
Lại vướng đường cong thuở bóng chiều
Ta có một thời không dám ngỏ
Mộng cùng người ấy kết tri âm
Đến khi hiểu được thì người đã. . .
Biền biệt phương trời dấu mất tăm
Nay thấy tình quân ấy của nàng
Hiếm người chung thủy chốn dương gian
Thâm trầm đôn hậu đa đoan kiếp
Nửa bản tình ca mấy khúc oan
Nàng chớ buồn thương thả giọt sầu
Nếu người ấy biết ! Sẽ rơi châu
Thôi ta gác lại lời tâm sự
Ta ở đây . . . còn nàng ở đâu ?
Muốn tỏ niềm riêng đến với nàng
Ta còn gì nữa để sang trang?
Nàng đi vui nhé .t Ta về lại
Ngẫm nghĩ lòng thương một đóa lan
Nàng hỡi tiếng gà đã điểm canh
Chia tay lưu luyến dạ không đành
Người đi ta ở sầu ly biệt
Biết đến bao giờ lại yến oanh
Ta muốn cùng ai thỏa ước nguyền
Thương người dưới mộ xót xa duyên
Nay ta trả lại vầng trăng khuyết
Nàng hãy an lòng giấc ngủ yên
Thôi nhé ! Ta xin tạ lỗi nàng
Để người an phận cõi dương gian
Đêm đêm ta sẽ trì kinh nguyện
Nàng dứt oan tình Tịnh Độ sang.
TẶNG NGƯỜI DƯỚI MỘ
TG : Hoàng Mai
Chung nhau một sổ đoạn trường
Người đi ta ở tình vương vấn tình
Hai mươi năm lẻ điêu linh
Hai mươi năm chỉ còn mình với ta
Gian truân cùng cõi Ta bà
Kẻ sau người trước hóa là tình thân
Nàng Thúy Kiều - ta Thúy vân
Đắm say cũng bởi tình quân ấy là . . .
Rằng ta chút phận quần thoa
Đa đoan cũng lắm bôn ba cũng nhiều
Hoa chiều trót một lần yêu
Cánh chim bạt gió dập dìu bóng nga
Hỏi người còn nhớ đến ta ?
Trăm năm rồi cũng chỉ là hư vô
Giao tình tặng một bài Thơ
Tuyền đài xin hãy đợi chờ cố nhân .
HAI TRONG MỘT TG : Hoàng Mai
( Giao cảm với người dưới mộ H.H.T)
Nàng đứng chờ ai đứng mãi đây
Cho ta hỏi nhỏ một câu này
Xuân thu bao tuổi trăng tròn khuyết
Mình hạc sương mai phảng phất bay
Môi thắm mày cong nét dịu hiền
Nửa thời như tục nửa như tiên
Sương pha mặt tuyết bay lãng đãng
Ẩn hiện sen hồng một dáng duyên
Nàng ở trần gian hay cõi âm
Làn mi mở khép nét thâm trầm
Ta đây sẵn có niềm tâm sự
Gặp gỡ đêm này kết tri âm
Có phải chăng nàng một thuở yêu
Nửa vầng trăng khuyết đã bao chiều
Gian truân trắc trở cam đành phận
Muốn nói còn e uẩn khúc nhiều
Thôi để ta bày tỏ với nàng
Cố nhân ! Chẳng nỡ mở sang trang
Một lòng chung thủy đau trời đất
Thương đóa phù dung tim máu loang
Ta thấy hổn đau dạ xốn xang
Thương nàng bạc mệnh kiếp đa đoan
Thương người tài đức gian truân ấy
Cũng muốn cùng ai kết phượng loan
Nàng khác chi ta phận Thúy Kiều
Hai mươi năm lẻ một lần yêu
Đến khi gặp được người trong mộng
Lại vướng đường cong thuở bóng chiều
Ta có một thời không dám ngỏ
Mộng cùng người ấy kết tri âm
Đến khi hiểu được thì người đã. . .
Biền biệt phương trời dấu mất tăm
Nay thấy tình quân ấy của nàng
Hiếm người chung thủy chốn dương gian
Thâm trầm đôn hậu đa đoan kiếp
Nửa bản tình ca mấy khúc oan
Nàng chớ buồn thương thả giọt sầu
Nếu người ấy biết ! Sẽ rơi châu
Thôi ta gác lại lời tâm sự
Ta ở đây . . . còn nàng ở đâu ?
Muốn tỏ niềm riêng đến với nàng
Ta còn gì nữa để sang trang?
Nàng đi vui nhé .t Ta về lại
Ngẫm nghĩ lòng thương một đóa lan
Nàng hỡi tiếng gà đã điểm canh
Chia tay lưu luyến dạ không đành
Người đi ta ở sầu ly biệt
Biết đến bao giờ lại yến oanh
Ta muốn cùng ai thỏa ước nguyền
Thương người dưới mộ xót xa duyên
Nay ta trả lại vầng trăng khuyết
Nàng hãy an lòng giấc ngủ yên
Thôi nhé ! Ta xin tạ lỗi nàng
Để người an phận cõi dương gian
Đêm đêm ta sẽ trì kinh nguyện
Nàng dứt oan tình Tịnh Độ sang.
TẶNG NGƯỜI DƯỚI MỘ
TG : Hoàng Mai
Chung nhau một sổ đoạn trường
Người đi ta ở tình vương vấn tình
Hai mươi năm lẻ điêu linh
Hai mươi năm chỉ còn mình với ta
Gian truân cùng cõi Ta bà
Kẻ sau người trước hóa là tình thân
Nàng Thúy Kiều - ta Thúy vân
Đắm say cũng bởi tình quân ấy là . . .
Rằng ta chút phận quần thoa
Đa đoan cũng lắm bôn ba cũng nhiều
Hoa chiều trót một lần yêu
Cánh chim bạt gió dập dìu bóng nga
Hỏi người còn nhớ đến ta ?
Trăm năm rồi cũng chỉ là hư vô
Giao tình tặng một bài Thơ
Tuyền đài xin hãy đợi chờ cố nhân .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
TÌNH CA CHO ANH
TÌNH CA CHO ANH
TG : Hoàng Mai
( Tặng anh Trần Duy Virginia )
Hãy cho em ! Được khóc trên vai anh
Như trẻ thơ nũng nịu đòi quà
Hãy cho em ! Được khóc trong tay anh
Như đời người chưa bao giờ khóc
Anh rất gần gũi !
Anh rất thân thương - em vừa tìm được
Trong anh ! Là tất cả những gì em mơ ước
Nhưng sao ta lại gặp nhau
Trong lỡ làng ngang trái đắng cay
Bên anh ! Em thấy mình như bé dại
Bên anh ! Em thấy mùa Xuân còn mãi mãi
Nhưng giờ đây . . . em vẫn là em
Còn anh vẫn mãi là anh ?
khi chúng mình - chia hai lối rẽ cuộc đời
Ta rất gần !
Mà cũng rất xa xôi
Em như hoa cỏ lưng đồi
Anh như hạt nắng cuối trời hanh hao
Ngậm ngùi hát khúc ly tao
Nghe buồn vương tự kiếp nào hỡi anh .
BIỆT LY
TG : Hoàng Mai
Cay đắng làm sao - phải không anh?
Khi trong ta mỗi người còn một nửa
Em xót xa - ngăn đôi dòng lệ ứa
Anh ngập ngừng uống cạn chén biệt ly
Ta gặp nhau !
Đâu phải thuở xuân thì
Càng không thể trách nhau lời đã hứa
Anh một lần bẽ bàng duyên hương lửa
Em nửa đời ôm gối chiếc chăn đơn
Biết yêu nhau !
Là oan trái tủi hờn
Rồi cuối cùng !
Mình xa nhau mãi mãi. . .
Anh từ đấy !
Ra đi không trở lại
Em miệt mài - bầu bạn - kiếp thi nhân
Tim nhói đau !
Rạn vỡ đến vạn phần
Hoàng hôn tím sầu giăng
Chiều tiễn biệt
Gọi tên anh ! Phương trời anh có biết ?
Kỷ niệm đau ! thềm cũ biếc rêu phong
Hồn chợt mênh mang
Lòng tự nhủ lòng
Ta mắc cạn tim hồng . . .
Người từ ấy !
MAN MÁC
TG : Hoàng Mai
Sáng nay như mọi sáng nào
Môi chưa nhắp chén quỳnh đào mà say
Một làn sương trắng bay bay
Ô hay ! Tình đã theo mây tan rồi
Đường trần còn một mình tôi !
VĨNH BIỆT NÀNG THƠ
TG : Hoàng Mai
Em bỏ đời đi lúc nửa vời
Cầm lòng sao được khách thi ơi !
Người đau ta cũng đau như thế
Một nổi niềm riêng tim khó vơi
Người hỡi ! Nàng đau ta cũng đau
Tim ta nửa mảnh đã loang màu
Xa em ! Thôi thế cam đành phận
Ta khóc ! Còn em xuống mộ sầu
Nàng chết mà chưa tận mặt người
Chưa từng . . . đã gọi cố nhân ơi
Trong ta từng cánh hoa tim rụng
Cùng lúc sao trời ,một ánh rơi .
NGƯỜI TÌNH TIỀN KIẾP
TG : Hoàng Mai
Em đã gặp anh rồi !
Hỡi người tình tiền kiếp
Em đã gặp anh rồi
Cho sầu dâng nuối tiếc
Biết nói gì bây giờ
Giữa dòng đời nghiệt ngã
Biết nói gì bây giờ
Ta thành người xa lạ ?
Em đã gặp anh rồi
Hỡi người tình tiền kiếp
Ta đã gặp nhau rồi
không còn chi nuối tiếc
Mai này em đi xa
Chuyện chúng mình như đã. . .
Mai này em đi xa
Ngày về mong manh quá !
Ngày mai em đã đi rồi
Lòng còn vương vấn ngậm ngùi xẻ chia
Vầng trăng khuyết - ánh sao khuya
Kiếp sau xin chúc vẹn thề lứa đôi
Ngày mai . . . em đã đi rồi !
TG : Hoàng Mai
( Tặng anh Trần Duy Virginia )
Hãy cho em ! Được khóc trên vai anh
Như trẻ thơ nũng nịu đòi quà
Hãy cho em ! Được khóc trong tay anh
Như đời người chưa bao giờ khóc
Anh rất gần gũi !
Anh rất thân thương - em vừa tìm được
Trong anh ! Là tất cả những gì em mơ ước
Nhưng sao ta lại gặp nhau
Trong lỡ làng ngang trái đắng cay
Bên anh ! Em thấy mình như bé dại
Bên anh ! Em thấy mùa Xuân còn mãi mãi
Nhưng giờ đây . . . em vẫn là em
Còn anh vẫn mãi là anh ?
khi chúng mình - chia hai lối rẽ cuộc đời
Ta rất gần !
Mà cũng rất xa xôi
Em như hoa cỏ lưng đồi
Anh như hạt nắng cuối trời hanh hao
Ngậm ngùi hát khúc ly tao
Nghe buồn vương tự kiếp nào hỡi anh .
BIỆT LY
TG : Hoàng Mai
Cay đắng làm sao - phải không anh?
Khi trong ta mỗi người còn một nửa
Em xót xa - ngăn đôi dòng lệ ứa
Anh ngập ngừng uống cạn chén biệt ly
Ta gặp nhau !
Đâu phải thuở xuân thì
Càng không thể trách nhau lời đã hứa
Anh một lần bẽ bàng duyên hương lửa
Em nửa đời ôm gối chiếc chăn đơn
Biết yêu nhau !
Là oan trái tủi hờn
Rồi cuối cùng !
Mình xa nhau mãi mãi. . .
Anh từ đấy !
Ra đi không trở lại
Em miệt mài - bầu bạn - kiếp thi nhân
Tim nhói đau !
Rạn vỡ đến vạn phần
Hoàng hôn tím sầu giăng
Chiều tiễn biệt
Gọi tên anh ! Phương trời anh có biết ?
Kỷ niệm đau ! thềm cũ biếc rêu phong
Hồn chợt mênh mang
Lòng tự nhủ lòng
Ta mắc cạn tim hồng . . .
Người từ ấy !
MAN MÁC
TG : Hoàng Mai
Sáng nay như mọi sáng nào
Môi chưa nhắp chén quỳnh đào mà say
Một làn sương trắng bay bay
Ô hay ! Tình đã theo mây tan rồi
Đường trần còn một mình tôi !
VĨNH BIỆT NÀNG THƠ
TG : Hoàng Mai
Em bỏ đời đi lúc nửa vời
Cầm lòng sao được khách thi ơi !
Người đau ta cũng đau như thế
Một nổi niềm riêng tim khó vơi
Người hỡi ! Nàng đau ta cũng đau
Tim ta nửa mảnh đã loang màu
Xa em ! Thôi thế cam đành phận
Ta khóc ! Còn em xuống mộ sầu
Nàng chết mà chưa tận mặt người
Chưa từng . . . đã gọi cố nhân ơi
Trong ta từng cánh hoa tim rụng
Cùng lúc sao trời ,một ánh rơi .
NGƯỜI TÌNH TIỀN KIẾP
TG : Hoàng Mai
Em đã gặp anh rồi !
Hỡi người tình tiền kiếp
Em đã gặp anh rồi
Cho sầu dâng nuối tiếc
Biết nói gì bây giờ
Giữa dòng đời nghiệt ngã
Biết nói gì bây giờ
Ta thành người xa lạ ?
Em đã gặp anh rồi
Hỡi người tình tiền kiếp
Ta đã gặp nhau rồi
không còn chi nuối tiếc
Mai này em đi xa
Chuyện chúng mình như đã. . .
Mai này em đi xa
Ngày về mong manh quá !
Ngày mai em đã đi rồi
Lòng còn vương vấn ngậm ngùi xẻ chia
Vầng trăng khuyết - ánh sao khuya
Kiếp sau xin chúc vẹn thề lứa đôi
Ngày mai . . . em đã đi rồi !
Được sửa bởi HOÀNG MAI ngày Fri Dec 31, 2010 8:22 am; sửa lần 1.
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
TỰ TÌNH KHÚC
TG: Hoàng Mai
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Người bao nhiêu tuổi còn là người thơ
Cho em hóa đá đợi chờ
Tháng năm với những lời thơ muộn màng
Đóa hồng từ thuở sang ngang
Gian truân cũng lắm đa đoan cũng nhiều
Em nào nghĩ đến từ yêu
E trong thiên hạ lắm điều thị phi
Bướm ong vờn chẳng thiếu chi
Nửa như muốn gánh - nửa thì muốn chia
Thế rồi ! Một buổi chiều kia
Oan gia tìm đến ! Tình chia sẻ tình
Có con bướm trắng xinh xinh
Đêm mơ ngày tưởng tự tình cùng hoa
Em chưa từng biết yêu là. . .
Dám đâu mộng giấc mơ hoa cùng người !
Mười năm vật đổi sao dời
Mười năm thương nhớ - người ơi đừng về
Em đâu còn tuổi đam mê
Để chia nửa mảnh trăng thề cùng ai !
Hai mươi năm ! Lệ ngắn dài
Hai mươi năm chẳng nhạt phai ân tình
Không duyên - cũng nợ ba sinh
Em đâu nghĩ chuyện chuyển mình sang trang
" Bao năm đãi cát tìm vàng"
Thúc Sinh thời lắm - Kim Lang chẳng nhiều
Dám đâu sánh với nàng Kiều
Để Từ Công phải vì yêu bỏ mình
Thôi đành tan giấc mơ xinh
Đào sâu chôn chặt khối tình vào thơ .
CHỜ NGƯỜI
TG :Hoàng Mai
Mắt em còn một chút buồn
Đang tâm anh thả cánh chuồn chuồn bay
Em về nhốt gió heo may
Giấu trăng kỷ niệm quên ngày nắng xiêu
Mười năm cay đắng đã nhiều
Mười năm tim vẫn thầm yêu chính mình
Một chiều nắng xế lung linh
Có con bướm trắng vô tình bay qua
Vườn hồng từ dạo phong ba
Xuân sang khởi sắc trổ hoa bốn mùa
Dòng đời kẻ được người thua
Giọt tình ai hứng còn chừa giọt đau
Chờ người ! Chờ đến bao lâu ?
XÓT XA
TG :Hoàng Mai
(tặng hương hồn H.H.T.)
Thương nửa vầng trăng khuyết muốn chia
Thương hồn đơn lạnh dưới sương khuya
Rằng ta : tình cũng như ai vậy !
Cũng xót xa lòng bởi nửa kia .
ANH ĐI RỒI
TG : Hoàng Mai
Từ bao giờ ?
Em đã hóa mùa Đông
Thuở nhịp đập
Không bừng lên ánh lửa
Anh đi rồi !
Mùa Xuân không về nữa
Em giọt sầu - le lói chuyện trăm năm
Anh đi rồi !
Em đã hóa mùa Đông
Chỉ còn lại một dung nhan tàn úa
Rồi dòng chảy máu tim không về nữa
Em lặng thầm .
Mặc số phận chiều buông
Xác không hồn cùng năm tháng cô đơn
Em lịm chết giữa dòng đời nghiệt ngã
Anh đi rồi !
Em bỗng dưng hóa đá
Giọt lệ buồn nhòa nhạt hóa nguồn thơ
Một tương lai !
Em không đợi không chờ
Cũng chẳng muốn
Làm lu mờ quá khứ
Anh đi rồi !
Hỡi cánh chim viễn xứ
Có chạnh lòng . . .
Khi nắng xế chiều buông .
ĐỒNG CẢM
TG : Hoàng Mai
( cảm tác" Tiếng hát miền ký ức")
tặng tác giả Huỳnh Dạ Thảo
Ta từ độ tắt nguồn thơ
Khơi Miền ký Ức thẫn thờ quặn đau
Đoạn trường - người trước ta sau
Sông Tương ấy ! Vẫn giọt sầu thế nhân
Trái oan Tạo hóa xoay vần
Thi nhân ! Ta cũng bao lần đắng cay
Trả vay còn một kiếp này .
TG: Hoàng Mai
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Người bao nhiêu tuổi còn là người thơ
Cho em hóa đá đợi chờ
Tháng năm với những lời thơ muộn màng
Đóa hồng từ thuở sang ngang
Gian truân cũng lắm đa đoan cũng nhiều
Em nào nghĩ đến từ yêu
E trong thiên hạ lắm điều thị phi
Bướm ong vờn chẳng thiếu chi
Nửa như muốn gánh - nửa thì muốn chia
Thế rồi ! Một buổi chiều kia
Oan gia tìm đến ! Tình chia sẻ tình
Có con bướm trắng xinh xinh
Đêm mơ ngày tưởng tự tình cùng hoa
Em chưa từng biết yêu là. . .
Dám đâu mộng giấc mơ hoa cùng người !
Mười năm vật đổi sao dời
Mười năm thương nhớ - người ơi đừng về
Em đâu còn tuổi đam mê
Để chia nửa mảnh trăng thề cùng ai !
Hai mươi năm ! Lệ ngắn dài
Hai mươi năm chẳng nhạt phai ân tình
Không duyên - cũng nợ ba sinh
Em đâu nghĩ chuyện chuyển mình sang trang
" Bao năm đãi cát tìm vàng"
Thúc Sinh thời lắm - Kim Lang chẳng nhiều
Dám đâu sánh với nàng Kiều
Để Từ Công phải vì yêu bỏ mình
Thôi đành tan giấc mơ xinh
Đào sâu chôn chặt khối tình vào thơ .
CHỜ NGƯỜI
TG :Hoàng Mai
Mắt em còn một chút buồn
Đang tâm anh thả cánh chuồn chuồn bay
Em về nhốt gió heo may
Giấu trăng kỷ niệm quên ngày nắng xiêu
Mười năm cay đắng đã nhiều
Mười năm tim vẫn thầm yêu chính mình
Một chiều nắng xế lung linh
Có con bướm trắng vô tình bay qua
Vườn hồng từ dạo phong ba
Xuân sang khởi sắc trổ hoa bốn mùa
Dòng đời kẻ được người thua
Giọt tình ai hứng còn chừa giọt đau
Chờ người ! Chờ đến bao lâu ?
XÓT XA
TG :Hoàng Mai
(tặng hương hồn H.H.T.)
Thương nửa vầng trăng khuyết muốn chia
Thương hồn đơn lạnh dưới sương khuya
Rằng ta : tình cũng như ai vậy !
Cũng xót xa lòng bởi nửa kia .
ANH ĐI RỒI
TG : Hoàng Mai
Từ bao giờ ?
Em đã hóa mùa Đông
Thuở nhịp đập
Không bừng lên ánh lửa
Anh đi rồi !
Mùa Xuân không về nữa
Em giọt sầu - le lói chuyện trăm năm
Anh đi rồi !
Em đã hóa mùa Đông
Chỉ còn lại một dung nhan tàn úa
Rồi dòng chảy máu tim không về nữa
Em lặng thầm .
Mặc số phận chiều buông
Xác không hồn cùng năm tháng cô đơn
Em lịm chết giữa dòng đời nghiệt ngã
Anh đi rồi !
Em bỗng dưng hóa đá
Giọt lệ buồn nhòa nhạt hóa nguồn thơ
Một tương lai !
Em không đợi không chờ
Cũng chẳng muốn
Làm lu mờ quá khứ
Anh đi rồi !
Hỡi cánh chim viễn xứ
Có chạnh lòng . . .
Khi nắng xế chiều buông .
ĐỒNG CẢM
TG : Hoàng Mai
( cảm tác" Tiếng hát miền ký ức")
tặng tác giả Huỳnh Dạ Thảo
Ta từ độ tắt nguồn thơ
Khơi Miền ký Ức thẫn thờ quặn đau
Đoạn trường - người trước ta sau
Sông Tương ấy ! Vẫn giọt sầu thế nhân
Trái oan Tạo hóa xoay vần
Thi nhân ! Ta cũng bao lần đắng cay
Trả vay còn một kiếp này .
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
ANH VÀ TÔI
ANH VÀ TÔI
TG : Hoàng Mai
Tôi viết vội vần thơ
Tặng anh mùa Xuân đến
Ngày chia tay lưu luyến
Biết chúc gì cho nhau
Tình bạn anh và tôi
Đẹp như trăng với gió
Tươi như lá cùng hoa
Hiền hòa như cây cỏ
Anh từ phương trời đến
Xây mộng dệt mơ đời
Lòng anh nhiều khát vọng
Giông bão phủ đầy trời
Đọc những lời tâm tư
Chảy vào vần thơ nhạc
Suốt nửa đời lưu lạc
Lệ ứa tim nát tan
Thương bạn tôi băn khoăn
Chất sầu riêng nửa gánh
Sẻ chia từng khó khăn
Với tấm lòng trong trắng
Một mai đường đầy hoa
Thời gian trôi lắng đọng
Cuộc tình thôi xót xa
Tràn dâng bao hy vọng
Người ơi xin vững bước
Gian nan rồi sẽ qua
Trước cảnh đời xuôi ngượi
Bạn hiền luôn có ta .
GỬI BẠN PHƯƠNG XA
TG : Hoàng Mai
Mũi Né - giờ này thôi bão nổi
Người đi đi mãi - chẳng quay về
MƯỢN chút tình thư gửi đến người
BÚTvàng - giấy ngọc - ý thơ khơi
ĐỀ không trau chuốt - thư không ngỏ
THƠ thẩn nhìn mây - lại ngắm trời
TẶNG bạn phương xa một chút xuân
VŨ về tôi cảm thấy bâng khuâng
DUY gởi đến ai lời cầu chúc
NĂNG trổ tài hoa hỡi cố nhân !
Một buổi chiều mưa - có nhớ không ?
Nàng thơ thuở ấy chẳng tươi hồng
Gian truân từ dạo xôn xao nắng
Gác tuổi cài trâm - vội lấy chồng
Mỗi độ Hè sang phượng đỏ trời
Chiều mưa huyền thoại nhớ khôn nguôi
Ngày xa phố cũ tôi buồn lắm
Người ở phương trời ! Có nhớ tôi.
MÀU TÍM TÔI YÊU
TG : Hoàng Mai
( Tiếng yêu chưa nói thành lời
Đường trần anh đã bỏ tôi một mình
Kính tặng hương hồn hai anh Triều - Phong)
Nhớ thuở nắng hồng vương áo trắng
Mộng mơ bắt bướm ghép hoa yêu
Tóc vờn trong gió - hòa trong nắng
Đuổi bướm đùa hoa mỗi buổi chiều
Đâu biết nhà bên có một người
Thả hồn theo cánh gió chơi vơi
Lưu ly từng nhánh hoa tim tím
Tặng bé " Đừng quên tôi bé ơi "
Tôi lớn dần theo với tháng ngày
Một chiều thu rợp lá me bay
Quê hương lửa ngút trời chinh chiến
Người ấy ! Lên đường vui gió mây . . .
Hoa tím chìm theo với ước thề
Gửi vào đất mẹ bóng trăng quê
Tim tôi tê tái hồn hoang tím
Người ấy ra đi . . . chẳng trở về
TAN TÁC
TG : Hoàng Mai
Hát Tình - lòng vẫn chia xa
Vô Biên - đời mãi mãi là của nhau
Tim hồng hằn vết thương đau
Người đi chất nửa hồn sầu trong tôi
TIỄN NGƯỜI RA ĐI
TG: Hoàng Mai
( Kính tặng hương hồn nhà thơ - nhà thư pháp NAM GIANG 25 - 6 -2006)
Anh còn một bản tình thơ
Ngày xưa anh nói sẽ chờ em ngâm
Thế rồi ngày ấy xa xăm
Thế rồi em bỗng bặt tăm dấu hài. . .
Hôm nay anh xuống tuyền đài
Hồn thư còn mãi vọng hoài cố nhân
Chạnh lòng em thoáng bâng khuâng
Nén hương thầm khấn tỏ phân cùng người
Người đi . . .người đã đi rồi
Mà em lòng vẫn bồi hồi tiễn chân.
( kỷ niệm 49 ngày cố nhà thơ - nhà thư pháp Nam Giang 2006)
TÌM NGƯỜI TRONG MƠ
( TÌNH CA CHO ANH )
TG: Hoàng Mai
HÌNH NHƯ
Hình như . . .
Ta đã gặp anh
Từ trong tiền kiếp
Tái sanh trở về ?
Xẻ đôi ! Nửa mảnh trăng thề
Ngày đi ngùi nhớ
Ngày về ! Đành quên.
GẶP LẠI
TG : Hoàng Mai
Ta uống cạn tình anh
Trong đáy cốc
Vượt không gian
Và vượt cả thời gian
Ta muốn gọi tên anh
Trong tiếng khóc
Người yêu ơi !
Ngày tháng sắp lụi tàn .
MUỘN MÀNG
TG : Hoàng Mai
Người ấy và anh rất giống nhau
Cho em lưu luyến thuở ban đầu
Nửa mảnh hồn thơ giờ khép lại
Chỉ còn dư ảnh một niềm đau
Anh ở phương trời xa có biết
Có người thơ thẩn khác chi em
Cũng còn nửa mảnh hồn tan vỡ
Nửa mảnh chìm sâu trong bóng đêm
Anh hỡi ! Lòng em đã chán chường
Đâu còn nhịp đập với yêu thương
Thôi đành chôn kín tình xuân muộn
Để giữ tim người một chút hương .
EM ĐI TÌM ANH
TG : Hoàng Mai
Em đi tìm anh đêm nay
Sương khuya ướt đẫm vai gầy
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Mình em cô đơn ai hay ?
Em giọt sương mai long lanh
Anh loài cỏ dại đêm thanh
Ta gần nhau thêm chút nữa
Cho tình thằm mộng ngày xanh
Bây giờ tháng mấy rồi anh hỡi ?
Hạ sắp tàn chưa Thu đã sang
Ta còn nửa mảnh trăng vàng úa
Xuân hỡi ! Vể chưa ? Mộng sắp tàn
Em đi trong rừng người
Anh nào thấy bóng em
Tìm anh trong rừng chiều
Sao chỉ thấy vắng im . . .
Người đi giá buốt con tim
Người về ta lại môi tìm bờ môi
Nắng Xuân đã ấm lên rồi
Tim em giờ có tim người hồi sinh
Hãy níu thời gian chầm chậm lại
Cho mình giây phút thuở hồng hoang
Hãy giữ hồn em trong cỏ dại
Nắng tắt - hoàng hôn - mộng sẽ tàn
CẢM ƠN
TG: Hoàng Mai
Cảm ơn anh !
Đã cho em mùa xuân
Dù mùa xuân muộn màng
Không trọn vẹn
Em sẽ nhớ mãi những lời ước hẹn
Dẫu tình yêu kia . . .
Chẳng đến được bao giờ !
Anh đâu phải là . . .
Chàng ngốc ngu ngơ
Em cũng qua rồi !
Tuổi hồn nhiên tươi trẻ
Ta đến trong nhau bằng tâm hồn
Lặng lẽ . . .
Trải niềm đau
Cùng năm tháng cô đơn
Anh và em !
Hai ta đều có lắm tủi hờn
Khi ta hiểu
Một nửa trong ta vừa đánh mất.
Anh như con dế !
Hát trường ca vô tận
Em như con ve
Rên rỉ suốt đêm hè
Đời anh giông bão phủ mây che
Đời em sóng biển trào cuồn cuộn
Ta yêu nhau
Khi hoa tình nở muộn
Khoảnh khắc nào ?
Lắng đọng khúc đau thương
Những ngày mưa tuôn
Em buồn bật khóc
Thương con dế còn gáy tiếng . . .
Vọng cố hương
EM CÒN . . .
TG : Hoàng Mai
Em còn nửa mảnh hồn tan vỡ
Nửa mảnh hồn anh cũng vỡ tan
Ta ghép đời nhau hai mảnh nửa
Để tìm vị ngọt thuở hồng hoang .
NẾU ANH
TG : Hoàng Mai
Nếu anh không phải là chàng. . .
Thì em đâu phải bẽ bàng vì yêu
Cung thương cam phận Thúy Kiều
Thế nhân cũng lắm kẻ trêu người hờn
Tám năm còn chút tình vương
Tám năm còn chút dư hương nồng nàn
Em còn gì - để sang trang !
Thôi đành khép cánh hoa tàn mộng mơ
Anh ngày ấy ! Em bây giờ .
Dư âm là những trang thơ lặng buồn .
TÌM NGƯỜI TRONG MƠ
TG : Hoàng Mai
Em không mơ chuyện đổi dời
Cũng không hoài vọng chờ người kiếp sau
Đau thời đã một đời đau
Thương thời thương cả hương cau trái mùa
Tim người đã ấm hay chưa ?
Mộng tình còn đợi chờ mùa nắng lên
Em còn nhớ - người cố quên
Thôi đành vào giấc cô miên tìm người
Hoàng hôn xuống đã lâu rồi
Đò duyên một chuyến tìm người trong mơ
Nhạt nhòa lệ đẫm trang thơ
Hồng hoang ngăn cách đôi bờ tình đau
Bao giờ ta được gần nhau ?
CƠN MƯA BẤT CHỢT
TG : Hoàng Mai
Sáng nay trời đổ mưa nguồn
Công viên vắng lạnh cho hồn ngẩn ngơ
Gửi tình vào những trang thơ
Nghe tim giá buốt đôi bờ cách ngăn
Em còn gì nữa đâu anh ?
TG : Hoàng Mai
Tôi viết vội vần thơ
Tặng anh mùa Xuân đến
Ngày chia tay lưu luyến
Biết chúc gì cho nhau
Tình bạn anh và tôi
Đẹp như trăng với gió
Tươi như lá cùng hoa
Hiền hòa như cây cỏ
Anh từ phương trời đến
Xây mộng dệt mơ đời
Lòng anh nhiều khát vọng
Giông bão phủ đầy trời
Đọc những lời tâm tư
Chảy vào vần thơ nhạc
Suốt nửa đời lưu lạc
Lệ ứa tim nát tan
Thương bạn tôi băn khoăn
Chất sầu riêng nửa gánh
Sẻ chia từng khó khăn
Với tấm lòng trong trắng
Một mai đường đầy hoa
Thời gian trôi lắng đọng
Cuộc tình thôi xót xa
Tràn dâng bao hy vọng
Người ơi xin vững bước
Gian nan rồi sẽ qua
Trước cảnh đời xuôi ngượi
Bạn hiền luôn có ta .
GỬI BẠN PHƯƠNG XA
TG : Hoàng Mai
Mũi Né - giờ này thôi bão nổi
Người đi đi mãi - chẳng quay về
MƯỢN chút tình thư gửi đến người
BÚTvàng - giấy ngọc - ý thơ khơi
ĐỀ không trau chuốt - thư không ngỏ
THƠ thẩn nhìn mây - lại ngắm trời
TẶNG bạn phương xa một chút xuân
VŨ về tôi cảm thấy bâng khuâng
DUY gởi đến ai lời cầu chúc
NĂNG trổ tài hoa hỡi cố nhân !
Một buổi chiều mưa - có nhớ không ?
Nàng thơ thuở ấy chẳng tươi hồng
Gian truân từ dạo xôn xao nắng
Gác tuổi cài trâm - vội lấy chồng
Mỗi độ Hè sang phượng đỏ trời
Chiều mưa huyền thoại nhớ khôn nguôi
Ngày xa phố cũ tôi buồn lắm
Người ở phương trời ! Có nhớ tôi.
MÀU TÍM TÔI YÊU
TG : Hoàng Mai
( Tiếng yêu chưa nói thành lời
Đường trần anh đã bỏ tôi một mình
Kính tặng hương hồn hai anh Triều - Phong)
Nhớ thuở nắng hồng vương áo trắng
Mộng mơ bắt bướm ghép hoa yêu
Tóc vờn trong gió - hòa trong nắng
Đuổi bướm đùa hoa mỗi buổi chiều
Đâu biết nhà bên có một người
Thả hồn theo cánh gió chơi vơi
Lưu ly từng nhánh hoa tim tím
Tặng bé " Đừng quên tôi bé ơi "
Tôi lớn dần theo với tháng ngày
Một chiều thu rợp lá me bay
Quê hương lửa ngút trời chinh chiến
Người ấy ! Lên đường vui gió mây . . .
Hoa tím chìm theo với ước thề
Gửi vào đất mẹ bóng trăng quê
Tim tôi tê tái hồn hoang tím
Người ấy ra đi . . . chẳng trở về
TAN TÁC
TG : Hoàng Mai
Hát Tình - lòng vẫn chia xa
Vô Biên - đời mãi mãi là của nhau
Tim hồng hằn vết thương đau
Người đi chất nửa hồn sầu trong tôi
TIỄN NGƯỜI RA ĐI
TG: Hoàng Mai
( Kính tặng hương hồn nhà thơ - nhà thư pháp NAM GIANG 25 - 6 -2006)
Anh còn một bản tình thơ
Ngày xưa anh nói sẽ chờ em ngâm
Thế rồi ngày ấy xa xăm
Thế rồi em bỗng bặt tăm dấu hài. . .
Hôm nay anh xuống tuyền đài
Hồn thư còn mãi vọng hoài cố nhân
Chạnh lòng em thoáng bâng khuâng
Nén hương thầm khấn tỏ phân cùng người
Người đi . . .người đã đi rồi
Mà em lòng vẫn bồi hồi tiễn chân.
( kỷ niệm 49 ngày cố nhà thơ - nhà thư pháp Nam Giang 2006)
TÌM NGƯỜI TRONG MƠ
( TÌNH CA CHO ANH )
TG: Hoàng Mai
HÌNH NHƯ
Hình như . . .
Ta đã gặp anh
Từ trong tiền kiếp
Tái sanh trở về ?
Xẻ đôi ! Nửa mảnh trăng thề
Ngày đi ngùi nhớ
Ngày về ! Đành quên.
GẶP LẠI
TG : Hoàng Mai
Ta uống cạn tình anh
Trong đáy cốc
Vượt không gian
Và vượt cả thời gian
Ta muốn gọi tên anh
Trong tiếng khóc
Người yêu ơi !
Ngày tháng sắp lụi tàn .
MUỘN MÀNG
TG : Hoàng Mai
Người ấy và anh rất giống nhau
Cho em lưu luyến thuở ban đầu
Nửa mảnh hồn thơ giờ khép lại
Chỉ còn dư ảnh một niềm đau
Anh ở phương trời xa có biết
Có người thơ thẩn khác chi em
Cũng còn nửa mảnh hồn tan vỡ
Nửa mảnh chìm sâu trong bóng đêm
Anh hỡi ! Lòng em đã chán chường
Đâu còn nhịp đập với yêu thương
Thôi đành chôn kín tình xuân muộn
Để giữ tim người một chút hương .
EM ĐI TÌM ANH
TG : Hoàng Mai
Em đi tìm anh đêm nay
Sương khuya ướt đẫm vai gầy
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Mình em cô đơn ai hay ?
Em giọt sương mai long lanh
Anh loài cỏ dại đêm thanh
Ta gần nhau thêm chút nữa
Cho tình thằm mộng ngày xanh
Bây giờ tháng mấy rồi anh hỡi ?
Hạ sắp tàn chưa Thu đã sang
Ta còn nửa mảnh trăng vàng úa
Xuân hỡi ! Vể chưa ? Mộng sắp tàn
Em đi trong rừng người
Anh nào thấy bóng em
Tìm anh trong rừng chiều
Sao chỉ thấy vắng im . . .
Người đi giá buốt con tim
Người về ta lại môi tìm bờ môi
Nắng Xuân đã ấm lên rồi
Tim em giờ có tim người hồi sinh
Hãy níu thời gian chầm chậm lại
Cho mình giây phút thuở hồng hoang
Hãy giữ hồn em trong cỏ dại
Nắng tắt - hoàng hôn - mộng sẽ tàn
CẢM ƠN
TG: Hoàng Mai
Cảm ơn anh !
Đã cho em mùa xuân
Dù mùa xuân muộn màng
Không trọn vẹn
Em sẽ nhớ mãi những lời ước hẹn
Dẫu tình yêu kia . . .
Chẳng đến được bao giờ !
Anh đâu phải là . . .
Chàng ngốc ngu ngơ
Em cũng qua rồi !
Tuổi hồn nhiên tươi trẻ
Ta đến trong nhau bằng tâm hồn
Lặng lẽ . . .
Trải niềm đau
Cùng năm tháng cô đơn
Anh và em !
Hai ta đều có lắm tủi hờn
Khi ta hiểu
Một nửa trong ta vừa đánh mất.
Anh như con dế !
Hát trường ca vô tận
Em như con ve
Rên rỉ suốt đêm hè
Đời anh giông bão phủ mây che
Đời em sóng biển trào cuồn cuộn
Ta yêu nhau
Khi hoa tình nở muộn
Khoảnh khắc nào ?
Lắng đọng khúc đau thương
Những ngày mưa tuôn
Em buồn bật khóc
Thương con dế còn gáy tiếng . . .
Vọng cố hương
EM CÒN . . .
TG : Hoàng Mai
Em còn nửa mảnh hồn tan vỡ
Nửa mảnh hồn anh cũng vỡ tan
Ta ghép đời nhau hai mảnh nửa
Để tìm vị ngọt thuở hồng hoang .
NẾU ANH
TG : Hoàng Mai
Nếu anh không phải là chàng. . .
Thì em đâu phải bẽ bàng vì yêu
Cung thương cam phận Thúy Kiều
Thế nhân cũng lắm kẻ trêu người hờn
Tám năm còn chút tình vương
Tám năm còn chút dư hương nồng nàn
Em còn gì - để sang trang !
Thôi đành khép cánh hoa tàn mộng mơ
Anh ngày ấy ! Em bây giờ .
Dư âm là những trang thơ lặng buồn .
TÌM NGƯỜI TRONG MƠ
TG : Hoàng Mai
Em không mơ chuyện đổi dời
Cũng không hoài vọng chờ người kiếp sau
Đau thời đã một đời đau
Thương thời thương cả hương cau trái mùa
Tim người đã ấm hay chưa ?
Mộng tình còn đợi chờ mùa nắng lên
Em còn nhớ - người cố quên
Thôi đành vào giấc cô miên tìm người
Hoàng hôn xuống đã lâu rồi
Đò duyên một chuyến tìm người trong mơ
Nhạt nhòa lệ đẫm trang thơ
Hồng hoang ngăn cách đôi bờ tình đau
Bao giờ ta được gần nhau ?
CƠN MƯA BẤT CHỢT
TG : Hoàng Mai
Sáng nay trời đổ mưa nguồn
Công viên vắng lạnh cho hồn ngẩn ngơ
Gửi tình vào những trang thơ
Nghe tim giá buốt đôi bờ cách ngăn
Em còn gì nữa đâu anh ?
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
EM VÀ MÙA XUÂN
EM VÀ MÙA XUÂN
TG : Hoàng Mai
Xuân đến đây rồi anh biết không ?
Đào mai thêm sắc nắng thêm hồng
Cúc quỳnh lan huệ khoe màu mới
bướm lượn ong vờn hương ngát bông
Hoa cỏ vào Xuân trái trĩu cành
Cam vàng táo đỏ qúyt lê xanh
Ước chi tạo hóa ngừng Xuân lại
Để phút giao mùa - em có anh
Nơi ấy !Xuân về vui lắm không ?
Trời xanh - mây trắng - tím lam hồng
Gái Xuân duyên dáng nghiêng vành nón
Em đón Xuân sang chẳng rượu nồng
Khéo trách ông Tơ vội bắc cầu
Trầu vàng vôi đắng trắng hoa cau
Mong sao Xuân ấm nồng hương lửa
Để thế nhân sầu - vơi khổ đau
Khai bút đầu Xuân xin chúc anh
Chúc đời thêm đẹp - nghĩa thêm thanh
Chúc tình thêm đượm - hương thêm ngát
Chúc giấc mơ hoa mộng đạt thành .
TÔI VẪN YÊU NGƯỜI
TG : Hoàng Mai
Người tặng tôi "Đường vào tình sử"
Làm hành trang em mở cửa vào đời
Tôi trao người chỉ một cánh sen rơi
Lòng héo hắt và con tim bối rối
Người từ thuở sầu bâng khuâng tiếc nuối
Thương mây bay theo sóng mắt em buồn
Trăng diễm kiều đơn độc giữa hoàng hôn
Phút dao động ru hồn người viễn xứ
Đơm hoa trái tôi làm thơ tình tự
Kết trăng sao ngày tháng cũng theo về
Tôi thả hồn vào mộng tưởng đam mê
Người có biết - hay vô tình cúi mặt
Xuân trần thế người vui tôi se thắt
Đêm suy tư qua từng phút vô biên
Hoa vẫn thắm từ lên ngôi nhật nguyệt
Rong rêu hằn - sỏi đá mãi truân chuyên
Người đứng đó một mình trong băng giá
Tôi ngồi đây nghe gió thoảng qua hồn
Tim đơn độc giữa dòng đời nghiệt ngã
Vẫn yêu người dù trở bóng hoàng hôn . . .
BÂNG KHUÂNG
TG : Hoàng mai
Công viên chiều nay đứng gió
Ta nghe lòng xót xa buồn
Bước chân âm thầm trên đá
Nghe thèm một nụ môi hôn
SẺ CHIA
TG : Hoàng Mai
Đường trần vạn nẻo chông gai
Ta cùng anh suốt dặm dài có nhau
Dẫu rằng cách trở sông sâu
Thương anh thương cả niềm đau tâm hồn
TG : Hoàng Mai
Xuân đến đây rồi anh biết không ?
Đào mai thêm sắc nắng thêm hồng
Cúc quỳnh lan huệ khoe màu mới
bướm lượn ong vờn hương ngát bông
Hoa cỏ vào Xuân trái trĩu cành
Cam vàng táo đỏ qúyt lê xanh
Ước chi tạo hóa ngừng Xuân lại
Để phút giao mùa - em có anh
Nơi ấy !Xuân về vui lắm không ?
Trời xanh - mây trắng - tím lam hồng
Gái Xuân duyên dáng nghiêng vành nón
Em đón Xuân sang chẳng rượu nồng
Khéo trách ông Tơ vội bắc cầu
Trầu vàng vôi đắng trắng hoa cau
Mong sao Xuân ấm nồng hương lửa
Để thế nhân sầu - vơi khổ đau
Khai bút đầu Xuân xin chúc anh
Chúc đời thêm đẹp - nghĩa thêm thanh
Chúc tình thêm đượm - hương thêm ngát
Chúc giấc mơ hoa mộng đạt thành .
TÔI VẪN YÊU NGƯỜI
TG : Hoàng Mai
Người tặng tôi "Đường vào tình sử"
Làm hành trang em mở cửa vào đời
Tôi trao người chỉ một cánh sen rơi
Lòng héo hắt và con tim bối rối
Người từ thuở sầu bâng khuâng tiếc nuối
Thương mây bay theo sóng mắt em buồn
Trăng diễm kiều đơn độc giữa hoàng hôn
Phút dao động ru hồn người viễn xứ
Đơm hoa trái tôi làm thơ tình tự
Kết trăng sao ngày tháng cũng theo về
Tôi thả hồn vào mộng tưởng đam mê
Người có biết - hay vô tình cúi mặt
Xuân trần thế người vui tôi se thắt
Đêm suy tư qua từng phút vô biên
Hoa vẫn thắm từ lên ngôi nhật nguyệt
Rong rêu hằn - sỏi đá mãi truân chuyên
Người đứng đó một mình trong băng giá
Tôi ngồi đây nghe gió thoảng qua hồn
Tim đơn độc giữa dòng đời nghiệt ngã
Vẫn yêu người dù trở bóng hoàng hôn . . .
BÂNG KHUÂNG
TG : Hoàng mai
Công viên chiều nay đứng gió
Ta nghe lòng xót xa buồn
Bước chân âm thầm trên đá
Nghe thèm một nụ môi hôn
SẺ CHIA
TG : Hoàng Mai
Đường trần vạn nẻo chông gai
Ta cùng anh suốt dặm dài có nhau
Dẫu rằng cách trở sông sâu
Thương anh thương cả niềm đau tâm hồn
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
MỘT CÕI ĐI VỀ ( BÓNG MÁT)
MỘT CÕI ĐI VỀ
( BÓNG MÁT)
XUÂN LẠC
TG : Hoàng Mai
Tên Xuân - đời chẳng thấy Xuân
Tên đạo - như gần mà vẫn như xa
Xảy chân xuống cõi Ta bà
Làm người thời khổ - làm ma chẳng đành .
BÓNG MÁT
( Kính tặng minh sư Thích Chân Tính
trụ trì Chùa Hoằng Pháp - Hóc Môn )
Tạ ơn Thầy đã mở lòng
Cho con một chút cảm thông cuối đời
Vào Chùa nén hạt châu rơi
Trôi lăn sinh tử đổi dời chuyển xoay
Thân con lưu lạc chốn này
Phù sinh một kiếp trắng tay một đời
May sao con được gặp người
Pháp môn vô lượng Phật thời tái sinh
Độ hồn thoát khỏi u minh
Độ người thoát chốn ngục hình thế gian
Bao năm đãi cát tìm vàng
Cát thời hoàn cát vàng sàng thấy đâu
Pháp Phật vi diệu nhiệm màu
Minh sư Hoằng Pháp ân sâu nghĩa dày
Thệ nguyền niệm Phật từ đây
Hành trì chánh pháp ơn Thầy chẳng quên .
QUÉT LÁ SÂN CHÙA
( Kỷ niệm 60 ngày ở Chùa Hoằng Pháp)
Đêm qua gió tạt qua chùa
Sáng nay lặng ngắm lá đùa trước sân
Lòng mình bỗng thấy bâng khuâng
Chữ Tai - Tài vẫn một vần đấy thôi
Thân con như đã chết rồi
Tựa như chiếc lá lặng rơi mỗi ngày
Đời người tựa áng mây bay
Hợp tan - tan hợp chuyển xoay lẽ thường
Nguyện cầu chư Phật mười Phương
Độ con thoát khỏi con đường tử sinh .
MỘT PHÚT GIÃI BÀY
TG : Hoàng Mai
Lên chùa lễ Phật mười phương
Độ con qua hết đoạn đường trầm luân
Tây phương Phật ngự cũng gần
Mà con đi mãi mỏi chân mắt lòa
Hay vì mê bã vinh hoa
Chân con lạc lối xa tòa bảo liên
Tâm con chẳng oán không phiền
Mà thân cam chịu oan khiên nửa đời
Con không hổ thẹn đất trời
Con không lừa dối đổi dời thay duyên
Một lòng vẹn chữ thê hiền
Danh tình nghiệp báo chẳng phiền vào thân
Thế rồi một buổi chiều Xuân
Oan gia tìm đến tâm thân rối bời
Chữ duyên trao trả cho người
Nợ kia xin hẹn đổi đời mai sau
Lòng con chất ngất trời sầu
Thân con oan trái hằn sâu bao ngày
Tây phương Phật ngự có hay
Cho con một phút giãi bày tâm tư . . .
MẸ LÀ TẤT CẢ
TG : Hoàng Mai
Mẹ là nắng ấm ban mai
Là hương trái ngọt trĩu sai bốn mùa
Mẹ là cô Tấm hiền xưa
Là nàng tiên nhỏ con vừa nằm mơ
Mẹ là khúc nhạc vần thơ
Là dòng suối mát nối bờ con qua
Mẹ là bóng mát cây đa
Là đồng xanh ngát vườn cà nương dâu
Mẹ là biển cả sông sâu
Là vầng trăng tỏ nhiệm màu hiền lương
Mẹ là dòng sữa yêu thương
Là bao ý đẹp vấn vương lòng người
Mẹ là ánh mắt nụ cười
Là Xuân là Hạ là trời mưa ngâu
Mẹ là tiếng nói ban đầu
Là vầng dương sáng bên lầu không trăng
Mẹ là chú Cuội cô Hằng
Là mây là gió đồng bằng núi non
Nuôi con dáng ngọc vừa tròn
Vì con thân mẹ héo mòn tuổi xuân
Tâm con vẫn muốn mẹ gần.
Xin cho con được một lần trong mơ
Như ngày xưa thuở bé thơ
Trong vòng tay mẹ ầu ơ giấc nồng .
TÂM SỰ VỚI CHA
TG : Hoàng Mai
Lặng nhìn di ảnh lúc tàn Đông
Xem mấy bài thơ nát cõi lòng
Năm bốn năm trời Ba cất giữ
Nay về đất lạnh có còn không ?
Hai ngàn ! Ba lặng lẽ ra đi
Về với tổ tiên chẳng nói gì
Con bỗng chạnh lòng Xuân phát tiết
Tinh hoa thi phú họa vần thi
Ba về đất lạnh thuở vào thu
Theo mẹ về nơi gió cát mù
Bỏ lại đàn con năm bảy đứa
Đứa còn vương nghiệp . Đứa chuyên tu .
Con vừa theo Họ nhận tông môn
Mình vốn danh gia Tổ Vũ Hồn
Ba mẹ an lòng nơi chín suối
Độ con đạo hiếu được vuông tròn
Nay con trau chuốt mấy vần thơ
Ba viết từ trai trẻ bấy giờ
Cô đến ! Nhờ con đem cất giữ
Tuyền đài Ba trọn một niềm mơ
Xuân này . Con trẻ đã sang trang
Kính chúc mẹ Ba dưới suối vàng
Đạo quả viên thành nơi đất Tịnh
Mai này dứt nghiệp ! Đón con sang .
SUY TƯ
TG: Hoàng Mai
Ngày mai trong chốn dương gian ấy
Biết có ai còn nhắc đến ta ?
Đường về Tịnh Độ nào xa
Can chi ta mãi bôn ba cõi này .
ƠN ĐỀN NGHĨA TRẢ
( Tặng những người thân yêu của tôi)
Cha cho ta một hình hài
Mẹ cho ta giọt nắng mai đầu cành
Đời cho ta ước mơ xanh
Người cho ta trái tim dành nhớ nhau
Lễ nhân - trí - tín -làm đầu
Trả ơn cha chút nợ dâu nuộn màng
Trả ơn mẹ thuở sang ngang
Trả ơn đời đã cưu mang thân này
Trả ơn người kiếp thương vay
Tình duyên nồng thắm một bầy con thơ
Đời ta dài những ước mơ
Năm mươi năm ấy bây giờ là đây
Ta còn nửa tứ thơ say
Tặng đời vị chát men cay cuối mùa
Nợ - tình - danh - lợi - hơn - thua
Ngọt bùi cay đắng ta chừa giọt đau
Nguyện xin ! Đừng có kiếp sau !
( BÓNG MÁT)
XUÂN LẠC
TG : Hoàng Mai
Tên Xuân - đời chẳng thấy Xuân
Tên đạo - như gần mà vẫn như xa
Xảy chân xuống cõi Ta bà
Làm người thời khổ - làm ma chẳng đành .
BÓNG MÁT
( Kính tặng minh sư Thích Chân Tính
trụ trì Chùa Hoằng Pháp - Hóc Môn )
Tạ ơn Thầy đã mở lòng
Cho con một chút cảm thông cuối đời
Vào Chùa nén hạt châu rơi
Trôi lăn sinh tử đổi dời chuyển xoay
Thân con lưu lạc chốn này
Phù sinh một kiếp trắng tay một đời
May sao con được gặp người
Pháp môn vô lượng Phật thời tái sinh
Độ hồn thoát khỏi u minh
Độ người thoát chốn ngục hình thế gian
Bao năm đãi cát tìm vàng
Cát thời hoàn cát vàng sàng thấy đâu
Pháp Phật vi diệu nhiệm màu
Minh sư Hoằng Pháp ân sâu nghĩa dày
Thệ nguyền niệm Phật từ đây
Hành trì chánh pháp ơn Thầy chẳng quên .
QUÉT LÁ SÂN CHÙA
( Kỷ niệm 60 ngày ở Chùa Hoằng Pháp)
Đêm qua gió tạt qua chùa
Sáng nay lặng ngắm lá đùa trước sân
Lòng mình bỗng thấy bâng khuâng
Chữ Tai - Tài vẫn một vần đấy thôi
Thân con như đã chết rồi
Tựa như chiếc lá lặng rơi mỗi ngày
Đời người tựa áng mây bay
Hợp tan - tan hợp chuyển xoay lẽ thường
Nguyện cầu chư Phật mười Phương
Độ con thoát khỏi con đường tử sinh .
MỘT PHÚT GIÃI BÀY
TG : Hoàng Mai
Lên chùa lễ Phật mười phương
Độ con qua hết đoạn đường trầm luân
Tây phương Phật ngự cũng gần
Mà con đi mãi mỏi chân mắt lòa
Hay vì mê bã vinh hoa
Chân con lạc lối xa tòa bảo liên
Tâm con chẳng oán không phiền
Mà thân cam chịu oan khiên nửa đời
Con không hổ thẹn đất trời
Con không lừa dối đổi dời thay duyên
Một lòng vẹn chữ thê hiền
Danh tình nghiệp báo chẳng phiền vào thân
Thế rồi một buổi chiều Xuân
Oan gia tìm đến tâm thân rối bời
Chữ duyên trao trả cho người
Nợ kia xin hẹn đổi đời mai sau
Lòng con chất ngất trời sầu
Thân con oan trái hằn sâu bao ngày
Tây phương Phật ngự có hay
Cho con một phút giãi bày tâm tư . . .
MẸ LÀ TẤT CẢ
TG : Hoàng Mai
Mẹ là nắng ấm ban mai
Là hương trái ngọt trĩu sai bốn mùa
Mẹ là cô Tấm hiền xưa
Là nàng tiên nhỏ con vừa nằm mơ
Mẹ là khúc nhạc vần thơ
Là dòng suối mát nối bờ con qua
Mẹ là bóng mát cây đa
Là đồng xanh ngát vườn cà nương dâu
Mẹ là biển cả sông sâu
Là vầng trăng tỏ nhiệm màu hiền lương
Mẹ là dòng sữa yêu thương
Là bao ý đẹp vấn vương lòng người
Mẹ là ánh mắt nụ cười
Là Xuân là Hạ là trời mưa ngâu
Mẹ là tiếng nói ban đầu
Là vầng dương sáng bên lầu không trăng
Mẹ là chú Cuội cô Hằng
Là mây là gió đồng bằng núi non
Nuôi con dáng ngọc vừa tròn
Vì con thân mẹ héo mòn tuổi xuân
Tâm con vẫn muốn mẹ gần.
Xin cho con được một lần trong mơ
Như ngày xưa thuở bé thơ
Trong vòng tay mẹ ầu ơ giấc nồng .
TÂM SỰ VỚI CHA
TG : Hoàng Mai
Lặng nhìn di ảnh lúc tàn Đông
Xem mấy bài thơ nát cõi lòng
Năm bốn năm trời Ba cất giữ
Nay về đất lạnh có còn không ?
Hai ngàn ! Ba lặng lẽ ra đi
Về với tổ tiên chẳng nói gì
Con bỗng chạnh lòng Xuân phát tiết
Tinh hoa thi phú họa vần thi
Ba về đất lạnh thuở vào thu
Theo mẹ về nơi gió cát mù
Bỏ lại đàn con năm bảy đứa
Đứa còn vương nghiệp . Đứa chuyên tu .
Con vừa theo Họ nhận tông môn
Mình vốn danh gia Tổ Vũ Hồn
Ba mẹ an lòng nơi chín suối
Độ con đạo hiếu được vuông tròn
Nay con trau chuốt mấy vần thơ
Ba viết từ trai trẻ bấy giờ
Cô đến ! Nhờ con đem cất giữ
Tuyền đài Ba trọn một niềm mơ
Xuân này . Con trẻ đã sang trang
Kính chúc mẹ Ba dưới suối vàng
Đạo quả viên thành nơi đất Tịnh
Mai này dứt nghiệp ! Đón con sang .
SUY TƯ
TG: Hoàng Mai
Ngày mai trong chốn dương gian ấy
Biết có ai còn nhắc đến ta ?
Đường về Tịnh Độ nào xa
Can chi ta mãi bôn ba cõi này .
ƠN ĐỀN NGHĨA TRẢ
( Tặng những người thân yêu của tôi)
Cha cho ta một hình hài
Mẹ cho ta giọt nắng mai đầu cành
Đời cho ta ước mơ xanh
Người cho ta trái tim dành nhớ nhau
Lễ nhân - trí - tín -làm đầu
Trả ơn cha chút nợ dâu nuộn màng
Trả ơn mẹ thuở sang ngang
Trả ơn đời đã cưu mang thân này
Trả ơn người kiếp thương vay
Tình duyên nồng thắm một bầy con thơ
Đời ta dài những ước mơ
Năm mươi năm ấy bây giờ là đây
Ta còn nửa tứ thơ say
Tặng đời vị chát men cay cuối mùa
Nợ - tình - danh - lợi - hơn - thua
Ngọt bùi cay đắng ta chừa giọt đau
Nguyện xin ! Đừng có kiếp sau !
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
TẶNG nhà thơ TÚ YÊN sau một lần ghé thăm trang Web sile tròn 1năm
Cảm tác bài thơ TÔI VỀ của nhà thơ TÚ YÊN ( Quý tặng Nhà thơ Tú Yên trong một lần ghé thăm )
TÌNH CÓ NHƯ KHÔNG !
TG : HOÀNG MAI
Gian truân vì chữ sắc – tài
Lắc lay tạo hóa chia hai đổi dời
Thẫn thờ đếm lá vàng rơi
Thương thân cô phụ khóc – cười qua sông
Cuộc đời sắc sắc – không không
Tình Quân một góc – má hồng một nơi
Ngậm ngùi lắm Tú Yên ơi !
Kiếp sau – xin chẳng luân hồi nữa đâu
Vài hàng thi phú trao nhau
Duyên thơ dài đến kiếp nào hết vay
Chúc người ! vạn tứ thơ hay
Thẫn thơ một phút – đắm say hồn người .
Phước - duyên thời đã đủ rồi
Ta còn một chút . . .ngậm ngùi qua sông.
TÌNH CÓ NHƯ KHÔNG !
TG : HOÀNG MAI
Gian truân vì chữ sắc – tài
Lắc lay tạo hóa chia hai đổi dời
Thẫn thờ đếm lá vàng rơi
Thương thân cô phụ khóc – cười qua sông
Cuộc đời sắc sắc – không không
Tình Quân một góc – má hồng một nơi
Ngậm ngùi lắm Tú Yên ơi !
Kiếp sau – xin chẳng luân hồi nữa đâu
Vài hàng thi phú trao nhau
Duyên thơ dài đến kiếp nào hết vay
Chúc người ! vạn tứ thơ hay
Thẫn thơ một phút – đắm say hồn người .
Phước - duyên thời đã đủ rồi
Ta còn một chút . . .ngậm ngùi qua sông.
HOÀNG MAI- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 27/08/2010
Re: Thơ HOÀNG MAI
HOÀNG MAI đã viết:
EM ĐI TÌM ANH
TG : Hoàng Mai
Em đi tìm anh đêm nay
Sương khuya ướt đẫm vai gầy
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Mình em cô đơn ai hay ?
Em giọt sương mai long lanh
Anh loài cỏ dại đêm thanh
Ta gần nhau thêm chút nữa
Cho tình thằm mộng ngày xanh
Bây giờ tháng mấy rồi anh hỡi ?
Hạ sắp tàn chưa Thu đã sang
Ta còn nửa mảnh trăng vàng úa
Xuân hỡi ! Vể chưa ? Mộng sắp tàn
Em đi trong rừng người
Anh nào thấy bóng em
Tìm anh trong rừng chiều
Sao chỉ thấy vắng im . . .
Người đi giá buốt con tim
Người về ta lại môi tìm bờ môi
Nắng Xuân đã ấm lên rồi
Tim em giờ có tim người hồi sinh
Hãy níu thời gian chầm chậm lại
Cho mình giây phút thuở hồng hoang
Hãy giữ hồn em trong cỏ dại
Nắng tắt - hoàng hôn - mộng sẽ tàn
Hoàng Mai
EM ĐI TÌM ANH
Thơ Hoàng Mai - Diễn ngâm Hoàng Mai
|
HongTran- Tổng số bài gửi : 83
Join date : 09/08/2010
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Similar topics
» VÌ SAO EM LÀM THƠ TG : HOÀNG MAI
» EM MƠ . . . TG: Hoàng Mai
» TÂM SỰ VỚI EM TG : HOÀNG MAI
» GIẤC MƠ KỲ LẠ TG: VŨ HOÀNG MAI
» TÌNH CA CHO ANH TG : HOÀNG MAI
» EM MƠ . . . TG: Hoàng Mai
» TÂM SỰ VỚI EM TG : HOÀNG MAI
» GIẤC MƠ KỲ LẠ TG: VŨ HOÀNG MAI
» TÌNH CA CHO ANH TG : HOÀNG MAI
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|